Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Xuân lại về ! Chờ đón hay hững hờ, đến độ cuối đông Xuân vẫn đến; hoa trổ kiểng xanh, ...
-
Chùa Dâu /
Chùa nằm ở trung tâm của khu di tích lịch sử văn hoá tiêu biểu và phong phú bậc nhất ...
-
CƠ QUAN PHỔ THÔNG GIÁO LÝ ĐẠI ĐẠO HUỆ NHẪN 12/2006 NGŨ CHI ĐẠI ĐẠO (Năm chi Đạo họ Minh) VÀ NHỮNG LIÊN HỆ VỚI ...
-
Vol. XXXIII Part II 1970 BULLETIN OF THE SCHOOL OF ORIENTAL AND AFRICAN STUDIES UNIVERSITY OF LONDON Published by THE SCHOOL OF ORIENTAL AND AFRICAN STUDIES
-
Sen Trắng Hàng năm cứ mỗi độ Thu về, người tín hữu Cao Đài nhất là phái nữ rộn ràng chuẩn ...
-
Cận kề di hài con thơ tròn 12 tuổi, thân phụ Ahmad vốn là thợ cơ khí dằn vặt: thù ...
-
Người đời thường nói: "tạo tự thì dễ, tạo tăng (con người) mới khó". Nói như thế không có nghĩa ...
-
THI Tam dương khai thới yến phi hồi, Đại Đạo phùng xuân nhứt tửu bôi, Thế thượng vô nan xuân bất tận, Ngô tâm ...
-
Hôm nay 18-7 (nhằm ngày 24 tháng 6 âm lịch) , BTC Năm Du lịch Quốc gia Quảng Nam tại ...
-
Đức Chí Tôn và các hàng Phật Tiên Thánh Thần đồng giáng thế bằng linh điển, diễn giải những bí ...
-
Từ xa xưa, con người và thiên nhiên luôn gắn liền với nhau, hỗ trợ cho nhau. Con người đã ...
-
Khai minh Đại Đạo để cứu độ vạn linh thời Hạ Nguơn này, Đức Thượng Đế Chí Tôn đã nêu ...
Thiện Chí
HUẤN LỊNH 638 (ngày 30-5 Đinh Hợi) của Đức Hộ Pháp
HUẤN LỊNH 638 (ngày 30-5 Đinh Hợi) của Đức Hộ Pháp
Tại sao Hội Thánh lại dám mạo hiểm xưng mình là Thánh Thể của Đức Chí Tôn là Đại Từ Phụ, là Thầy của chúng ta ?
Thì Chí Tôn đã nói: Người đến giữ lương sanh đặng người có quyền năng hữu hình mà giáo hóa và cứu vớt quần sanh.
Ấy vậy Hội Thánh đã đặng mạng lịnh Thiêng Liêng của Người và làm cha làm Thầy cả con của Người. Cái quyền hành ấy cao trọng biết dường nào, chúng ta không cần đề luận. Muốn nắm quyền hành ấy nơi tay, tức phải tỏ ra mình là phẩm giá lương sanh mới đáng. Dầu toàn Hội Thánh hay một phần tử của Hội Thánh, tức là một vị Chức Sắc Thiên Phong cho đồng thể cùng Thần, Thánh, Tiên, Phật mới đáng là hình thể của Người. Nếu để phàm phong thì quả nhiên nhơn loại đã lăng mạ danh thể của Người, ấy là tội Thiên Điều chẳng dể dung thứ. Phẩm Thiên Phong chánh vị còn giữ phàm tánh thì lại lăng mạ danh thể của Người hơn thập bội.
Đã trót 5 năm vắng mặt bị đồ lưu nơi hải ngoại, khi trở về thì Bần Đạo đã bị đau đớn, thấy đời thì bị loạn ly, Đạo thì thất mối giềng, là nước nhà đã biến thành một trường quỉ khảo.
Nơi cửa Đạo, Thiên Phong đã bỏ bê qui cũ tập tánh ra phàm, dầu nam dầu nữ đều biến thiểu đức hạnh. Muốn sửa đương phải trừ tệ đổi hay, mà trừ tệ đặng phải dùng oai Thiên mạng. Vì thế Bần Đạo phải buộc ôm đau thảm nơi lòng mà ra huấn lịnh nầy:
CHỨC SẮC THIÊN PHONG
Chức Sắc Thiên Phong phải giữ lễ nghi nhặt nhiệm. Đối với hàng Thiên Phong, hễ lớn hơn phẩm là có quyền Thầy thì cả thảy mấy phẩm dưới phải kỉnh trọng, không đặng phép vô lễ. Hễ lớn hơn phẩm thì phẩm dưới phải lễ bái, không đặng ỷ thế, ỷ tài chia phe lập đảng.
Vì Chức Sắc Thiên Phong bao giờ cũng đứng ngoài phe đảng. Danh giá của Thánh Thể Chí Tôn ở trên phe đảng. Hễ không kể giá trị ấy hơn lả phàm.
Hễ đặng kính trọng thì vị Thiên Phong phải giữ mình cho đáng mặt làm anh, tức nhiên sự giáo hóa chúng em phải đủ lễ nghĩa hòa hườn; không đặng hổn hào cưỡng bức, không đặng nặng lời, không đặng thị oai thị nhục. Tôn kỉnh danh thể đương nhiên của đoàn con không được làm mất giá trị của em giữa nơi công chúng. Vì đoàn em cũng đủ phương diện như mình, mình chưa hề ba đầu sáu tay thiên biến vạn hóa gì hơn nó, có hơn chăng là mình tập tánh lương thiện hiền lương đặng làm Thầy của nó. Thoảng có tội tình đóng cửa dạy em cho nên Thầy nên Đạo.
Đã nắm nơi tay một quyền thưởng phạt thì cứ giữ mực thực hành, cần chi dụng oai quyền.
Trên dạy dưới lấy lễ, dưới khuyên trên phải khiêm cung thì cửa Đạo tức là đại gia đình của chúng sanh mới ra đầm ấm. Nếu trái với khuôn viên ấy thì Bần Đạo đem ra ban kỷ luật hay là Tòa Đạo minh tra. Nếu tánh đức vị nào đã qui phàm thì buộc Hội Thánh đưa ra ngoài Thánh Thể.
Phải nghiêm giữ trật tự và lễ nghi.
Hễ đi đường gặp vị Thiên Phong nào lớn phẩm hơn mình phải lễ bái. Thất lễ phải bị vị Chức Sắc ấy phạt quì từ 5 tới 10 hương một lần và hành phạt ấy sẽ đề vào hồ sơ của vị bị phạt đặng định tội giữa Quyền Vạn Linh khi cầu phong thăng vị.
Hàng Chức Sắc Thiên Phong đã làm Thầy, làm cha đặng giáo hóa, tức là phận sự Thiêng Liêng của mình. Nếu giáo hóa mà sai với tâm tánh đức làm cha làm Thầy là phàm. Hễ phàm thì kẻ lạm dụng quyền hành chớ không phải là Thiên Phong Chức Sắc.
Ai kiện về phàm tánh của vị Chức Sắc, bất kỳ nam hay nữ mà đủ chứng cớ thì Hội Thánh sẽ lên án là không đáng làm Thầy, làm cha tức phải ra ngoài Thánh Thề.
TÍN ĐỒ NAM NỮ
Cả thảy mấy em đều chung đứng nơi lòng của Chí Tôn thì là cốt nhục Thiêng Liêng của mấy em về phần đã hẳn. Các em suy xét cho đúng lý thì cốt nhục thi hài nầy sánh cho đúng giá với nó thì là một đàng muốn một đàng một.
Mấy em phải giáo hóa lẫn nhau làm cho lịch xinh lẻ Đạo, cần cù học tập đặng dạy lấy mấy em, dạy từ đức tánh tới tài tình. Các em nhỏ sau lưng mấy em nó chỉ coi gương mấy em mà bắt chước.
Đừng đối với nhau: gian xảo, lỗ mãng, cộc cằn.
Đừng dùng phương sĩ mà nhiếc mắng chửi rủa.
Đừng tham tàn, đừng ác vọng.
Trái lại mấy em nhỏ phải tập tánh thương yêu nhau, binh vực nhau, trọng nể nhau, lập phận cho nhau, đồng chia vui sớt nhọc. Khi nào đã thấy em làm việc gì nặng nề quá sức phải đưa tay giúp đỡ, đừng ngó mà cười, ấy là nết vô Đạo.
Vì sự chịu đau sớt thảm cho nhau ấy là giấy lập nghiệp của mấy em nơi cảnh vô hình là nơi quê hương thật của chúng ta đó vậy.
Hằng nhớ rằng: Cảnh phồn hoa là cảnh tạm, xúm nhau xum hiệp dưới cảnh thiên nhiên của Chí Tôn đã sắm sẵn, trái cái hành tàng nầy tức là không phải con cái của Người ắc bị trục xuất ra khỏi Đạo.
Những điều Bần Đạo đã cấm nơi Huấn Lịnh nầy sẽ thành luật vào Quyển Thánh Lịnh. Nếu Hội Thánh và tín đồ không tuân hành chừng ấy đừng trách Bần Đạo quá ư nghiêm khắc.
Tòa Thánh ngày 30-5 Đinh Hợi
Hộ Pháp
Chưởng Quản Nhị Hữu Hình Đài
Hiệp Thiên và Cửu Trùng