Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Cứ mỗi lần có dịp qua vùng Quế Võ (Bắc Ninh), khi đi vào quãng đường quen thuộc, tôi không ...
-
Thứ Sáu, 04/05/2007, 17:41 (GMT+7) TTO - Mùa xuân này, nữ sĩ Mộng Tuyết trở bệnh ở tuổi 95. Hiện bà đang ...
-
Trong nhiều Kinh sách Nho Giáo, từ Hoàng Cực đã được trân trọng nhắc đến. Hoàng Cực được xem như ...
-
Thánh thất Cầu Kho là một trong những Thánh thất đầu tiên cơ Phổ độ Công truyền (đầu năm 1926), ...
-
Người chèo đò ở Sangam chỉ xuống dòng nước đục ngầu của sông Hằng, nơi gặp dòng nước màu xanh ...
-
Con người hôm nay và con người hôm qua – con người của ngàn xưa – dường như không khác ...
-
Kính thưa quý vị, Hôm nay là ngày Lễ Vía Đức Thái Thượng Đạo Tổ, đồng thời là ngày kỷ niệm ...
-
Danh xưng Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ gồm sáu từ Hán-Việt. Các sách thường giảng Đại Đạo Tam Kỳ ...
-
Thánh giáo tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, 14 tháng 3 Mậu Ngọ (20-4-1978) NHƯ Ý ĐẠO ...
-
Theo cuốn Hội chân biên của Thanh Hoà Tử, in vào năm thứ 7 đời Thiệu Trị (1847), thì ở ...
-
Đức Diêu Trì Kim Mẫu dạy tại Thánh Thất Bình Hòa vào ngày Rằm tháng 8 Đinh Mùi (18/9/1967)
-
Thời kỳ Tam Quốc (Hoa phồn thể: 三國, Hoa giản thể: 三国, Pinyin: Sānguó) là một thời kỳ trong lịch ...
Sưu tầm
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Có công bình mới có hòa bình
Như thế, sự mất công bình trong xã hội và trên thế giới là do con người thiếu đạo, nhân quần vô đạo.
Nhìn lại lịch sử cổ kim, quả thật sự bất công đã và đang xảy ra hằng ngày hằng giờ ở khắp mọi nơi, mặc dù bao nhiêu cuộc cải cách xã hội,bao nhiêu thể chế canh tân nhằm đem lại sự công bình giữa người và người, kết quả chỉ được trong muôn một, hoặc chỉ trên hình thức.
Tại sao ? Bởi vì lẽ công bình ở trong lòng người chứ không ở nơi văn kiện luật pháp. Luật pháp chỉ ngăn ngừa sự bất công chứ không chuyển hóa đựoc nội tâm con người. Nên gần đây, trước thảm trạng các dân tộc tàn sát lẫn nhau, tại diển đàn Liên Hiệp Quốc, TTK Kofi Annan đã cảnh báo: "Nếu không có sự công bình thì không thể nào chấm dứt chiến tranh". Chứng tỏ cơ quan bảo vệ hòa bình thế giới cũng đã bất lực trước mọi bất công giữa các quốc gia dân tộc. Nguyên nhân do cán cân công lý nằm trong tay kẻ mạnh chứ không ở lương tâm. Nhưng liệu kẻ mạnh có an nhiên thụ hưởng sự chiếm đọat của mình chăng ?
Lịch sử cho thấy kẻ mạnh có thể chiếm đọat tài sản và sinh mạng kẻ khác chứ chưa bao giờ chiếm đọat được lòng người bằng hành vi vô đạo cả ! Thế nên nhân tâm là điều kiện vô giá để xây dựng xã hội và thế giới an lạc hòa bình. Mất nhân tâm sẽ mất tất cả !
Lòng người ở đâu ? Lòng người chính là lòng mình. Điều gì thuận lòng ta thì thuận lòng người, trái với lòng ta ắt trái lòng người. Chừng nào còn phân biệt hơn thua ta người, còn tự tôn tự đại thì sự tương đồng không còn, sẽ xãy ra tương phản và tương tranh.
Vậy đạo lý chính là sự bình đẳng giữa người và người, giữa dân tộc nầy với dân tộc khác. Nên các bậc giáo tổ, thánh nhân lập đạo đều nhắm mục đích dạy nguời đời thực hiện đạo lý ấy. Đó là Bình đẳng quan của Phật, Tề vật luận của Lão Trang, Trung đạo của Nho, mà thời Tam Kỳ Phổ độ nầy Cao Đài dung hợp trong đường lối "Đại đồng công dụng".
Ôi ! "Thế đạo đại đồng" hãy còn xa xăm nếu lòng người hãy còn nhân ngã.
"Nhìn thế sự loạn ly chinh chiến,
Trông nhân loài diễn biến tương tàn;
Thành sầu bể hận dọc ngang,
Do mầm thị dục ngập tràn ngã nhân.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nhân chấp ngã để đời truyền kiếp,
Quả chiến tranh cộng ngiệp nhơn sanh;
Giang sơn cẩm tú Trời dành,
Sao không cùng hưởng mà đành xé xâu.?" [2] Đức Di Lạc Thiên Tôn, Trúc Lâm Thiền Điện, 13.4. Đinh Mùi, 1967
