

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Mùa Trung Nguơn tháng 7 năm Quý Tỵ 1953, tại Thánh tịnh Tam Thanh – Cao Minh Quang ở Long ...
-
Tây Minh /
Tây Minh vốn là đoạn văn đầu của thiên Càn Xưng 乾 稱 trong Chính Mông正 蒙 của Trương Hoành ...
-
SOUFISME /
Soufisme (Sufism) là kinh sách dạy về Nội giáo(esoterism) của Hồi giáo (Islam) Dưới đây là bài viết khái lược về ...
-
Thiên Quan Tứ Phước là vị quan nhà Trời xuống trần gian chăm lo cho dân, ban bố mọi sự ...
-
Thánh ngôn Đức Chí Tôn đêm Noel năm Ất Sửu 1925 : "Đêm nay phải vui mừng vì là ngày Ta ...
-
KHAI TỊCH ĐẠO VÀ KHAI MINH ĐẠI ĐẠO THI Trở gót đường mây để ít lời, Mừng mừng tủi tủi cố nhân ôi ...
-
Nói cho cùng, Bản thể đại đồng chính là Nhân bản. Nhân bản có giá trị trường cửu và phổ ...
-
MEDITATION ET MEDITER Selon le Larousse, " méditer " veut dire " soumettre à une profonde réflexion, à un examen, réfléchir ...
-
Từ lâu đời, Xuân đã là nguồn cảm tác văn nghệ của con người, cho nên theo truyền thống dân ...
-
Trong Huấn Từ ngày 14 tháng giêng năm Bính Ngọ 1966, tại Thiên Lý Đàn, Đức CHÍ-TÔN có dạy như ...
-
Qua tham khảo các đề tài nghiên cứu hay thuyết giảng giáo lý đạo Cao Đài, chúng ta có thể ...
-
TRÚC LÂM THIỀN ĐIỆN Ngọ thời 18 tháng 7 Kỷ Dậu (30/8/1969) (Bộ Phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ Thông ...
Sưu tầm
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Có công bình mới có hòa bình
Như thế, sự mất công bình trong xã hội và trên thế giới là do con người thiếu đạo, nhân quần vô đạo.
Nhìn lại lịch sử cổ kim, quả thật sự bất công đã và đang xảy ra hằng ngày hằng giờ ở khắp mọi nơi, mặc dù bao nhiêu cuộc cải cách xã hội,bao nhiêu thể chế canh tân nhằm đem lại sự công bình giữa người và người, kết quả chỉ được trong muôn một, hoặc chỉ trên hình thức.
Tại sao ? Bởi vì lẽ công bình ở trong lòng người chứ không ở nơi văn kiện luật pháp. Luật pháp chỉ ngăn ngừa sự bất công chứ không chuyển hóa đựoc nội tâm con người. Nên gần đây, trước thảm trạng các dân tộc tàn sát lẫn nhau, tại diển đàn Liên Hiệp Quốc, TTK Kofi Annan đã cảnh báo: "Nếu không có sự công bình thì không thể nào chấm dứt chiến tranh". Chứng tỏ cơ quan bảo vệ hòa bình thế giới cũng đã bất lực trước mọi bất công giữa các quốc gia dân tộc. Nguyên nhân do cán cân công lý nằm trong tay kẻ mạnh chứ không ở lương tâm. Nhưng liệu kẻ mạnh có an nhiên thụ hưởng sự chiếm đọat của mình chăng ?
Lịch sử cho thấy kẻ mạnh có thể chiếm đọat tài sản và sinh mạng kẻ khác chứ chưa bao giờ chiếm đọat được lòng người bằng hành vi vô đạo cả ! Thế nên nhân tâm là điều kiện vô giá để xây dựng xã hội và thế giới an lạc hòa bình. Mất nhân tâm sẽ mất tất cả !
Lòng người ở đâu ? Lòng người chính là lòng mình. Điều gì thuận lòng ta thì thuận lòng người, trái với lòng ta ắt trái lòng người. Chừng nào còn phân biệt hơn thua ta người, còn tự tôn tự đại thì sự tương đồng không còn, sẽ xãy ra tương phản và tương tranh.
Vậy đạo lý chính là sự bình đẳng giữa người và người, giữa dân tộc nầy với dân tộc khác. Nên các bậc giáo tổ, thánh nhân lập đạo đều nhắm mục đích dạy nguời đời thực hiện đạo lý ấy. Đó là Bình đẳng quan của Phật, Tề vật luận của Lão Trang, Trung đạo của Nho, mà thời Tam Kỳ Phổ độ nầy Cao Đài dung hợp trong đường lối "Đại đồng công dụng".
Ôi ! "Thế đạo đại đồng" hãy còn xa xăm nếu lòng người hãy còn nhân ngã.
"Nhìn thế sự loạn ly chinh chiến,
Trông nhân loài diễn biến tương tàn;
Thành sầu bể hận dọc ngang,
Do mầm thị dục ngập tràn ngã nhân.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nhân chấp ngã để đời truyền kiếp,
Quả chiến tranh cộng ngiệp nhơn sanh;
Giang sơn cẩm tú Trời dành,
Sao không cùng hưởng mà đành xé xâu.?" [2] Đức Di Lạc Thiên Tôn, Trúc Lâm Thiền Điện, 13.4. Đinh Mùi, 1967