

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Huờn Cung Đàn Tý thời mùng 8 tháng 4 Tân Sửu (21.05.1961) (Lễ Phật Đản ) THI HỒI tâm tu niệm hưởng ơn ...
-
KINH ĐẠO NAM, một loại sách hiếm lạ Gọi hiếm lạ có lẽ cũng không quá đáng, vì trong kho tàng ...
-
Cụm từ Tam Kỳ Phổ Độ bao hàm hai ý nghĩa: Ý thứ nhất: Diễn tả lần lượt cho ba lần ...
-
Từ năm 1450 đến năm 1850, ít nhất 12 triệu người dân Phi Châu bị đưa đi xuyên qua Trung ...
-
Tôi cũng có một ước mơ, Mơ mọi người đều có một tấm lòng, Để yêu thương,để sống thật chân tình; Không hơn ...
-
Học Lão Tử Đạo Đức Kinh, ngoài giáo thuyết vô vi, chúng ta vẫn tìm thấy những bài học rất ...
-
Khi nói về đức tin, Ðức Phật đã dạy về 10 cơ sở của đức tin chân chánh: 01. Chớ vội ...
-
Tìm hiểu cách thức chấm giải Nobel Văn học: Horace Engdahl: Chánh khảo văn chương quyền lực nhất thế giới Hàng năm, ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Tý thời, 30 tháng Chạp rạng mùng 01 tháng Giêng Đinh Tỵ (17-02-1977) GIÁO TÔNG ĐẠI ...
-
Đạo lý nhiệm mầu, pháp môn vô tận. Đời là một trường học để vạn hữu tiến hóa trong định ...
-
Thiện thư 善書 hay khuyến thiện thư 勸善書 (books of edification; morality tracts) là một đặc chủng trong thư tịch ...
-
Những giá trị phổ quát là những tinh hoa tinh thần nâng cao nhân vị vượt không gian và thời ...
Sưu tầm
Thơ : Về miền sông Hậu - Trung thu nhớ Mẹ- Đò Đưa
Thuyền rời bến vượt dòng đêm lạnh,
Cà Mau ơi, sông lạnh đìu hiu!
Nhớ sao…chim Quốc kêu chiều,
Ven trời quê mẹ chín chiều ruột đau…
Cơn bão tố ngày nào nổi dậy
Gây tóc tang kinh hãi xóm làng,
Nóc bay, nhà đổ ngổn ngang,
Cây cong, gốc bật,nát tan lá cành
Đồng lúa trĩu gió phanh tơi tả,
Biển mênh mông sóng cả cuồng điên,
Lấp chôn thân xác dân hiền,
Ngàn khơi loạn động, ngư thuyền bặt tăm.
Miền nước mặn tháng năm lưu vết,
Vùng đồng chua chứng tích hãi hùng.
Ngờ đâu thảm cảnh tang thương!
Phải chăng cộng nghiệp chung đường quả nhân?
Sau giông bão trời an gió dịu,
Người tìm người nương níu cùng nhau,
Thương nhau tình đạo cho nhau,
Giúp nhau, chung giọt máu đào tương thân.
Nguồn cam lộ hồng ân chan rưới,
Nguyệt Cảnh Đài* thoát khỏi cuồng phong
Ngọc An Thánh tịnh bền lòng,
Qua cơn giông tố bão bùng họa vong
Ngày bừng sáng mây hồng giăng bủa,
Anh quang huy chiếu tủa lưng trời,
Hoa xuân muôn sắc tuyệt vời.
Vương hương thế hạ độ người tầm tu.
Phò Thánh Tượng mịt mù thế lộ.
Từ Ngọc Minh* đến chỗ chờ mong.
Cuối miền đất nước long đong,
Đoàn người tâm đạo quyết lòng ra đi.
Đường thiên lý ngại gì gian khổ,
Đem tình thương lấp hố chia phân,
Đò giang đã vượt bao lần,
Cầu sông trăm chiếc thâu dần dặm xa.
Đường trường xa , bụi nhòa nắng gội,
Từ thành đô tiếp nối Trung Lương,
Qua đò Mỹ Thuận , Vĩnh Long,
Đến Cần Thơ để dò lòng Sóc Trăng.
Vào Bạc liêu thẳng đàng Sóc Chéo,
Qua Giá Ray, xuyên nẻo Hộ Phòng,
Đến Cây Gừa, vượt Tắc vân;
Bến chiều Minh Hải , hoàng hôn ngập ngừng…
Dòng sông rộng mịt mùng thăm thẳm.
Chuyến viễn hành đượm thắm truân chuyên,
Sóng xao lách tách con thuyền,
Đưa đoàn lữ khách xuôi miền Hậu Giang.
Thuyền xa bến xuyên màn đêm lạnh.
Mảnh lưng trời lấp lánh ngàn sao,
Chòng chành sóng nước xôn xao,
Bờ cây tĩnh lặng cúi chào Thiên An.
Đêm thanh vắng hành nhân mệt mỏi,
Chợt tỉnh bừng bước vội đầu khoang.
Đèn khuya kết chuỗi giăng giăng,
Tiếng chuông Nguyệt Cảnh âm vang đón chào.
Thuyền cập bến sóng chao bờ đợi.
Cho thỏa lòng mong mỏi từ lâu.
Giữa đêm giờ Tý canh thâu;
An ngôi Thánh tượng trong bầu thiêng liêng.
Hót líu lo chim chuyền cành trúc
"Nắng lên rồi tiếp tục xông pha!"
Thuyền ra cửa biển xa xa.
Quay về sông rộng đến tòa Ngọc An.
Lễ an vị quyện làn khói tỏa,
Nén hương nguyền dâng cả lòng thành.
Ân thiêng đạo sự viên thành.
Đoàn người trở gót đăng trình hồi quê.
Tiếng hát reo, đường về thong thả,
Anh chiều buông, sông tỏa mù sương.
Hẹn ngày đi khắp quê hương,
Phổ truyền giáo lý, xiển dương đạo mầu.
BẠCH CÚC - Thánh Tịnh Nguyệt Cảnh Đài
TRUNG THU NHỚ MẸ
" Trung Thu tháng tám đêm rằm,
Là ngày Đức Mẹ giáng lâm cõi trần"
Đêm Trung Thu nhân gian mở hội.
Hội đèn hoa muôn sắc muôn nơi.
Trăng trong vằng vặc bầu trời
Thuyền khơi ngọn gió trăng bơi giữa giòng.
Miền Thượng giới Mẹ trông con trẻ.
Chốn trần gian mừng vẻ Thu sang,
Đoàn viên Hội Yến nghiêm trang,
Chị em xúm xít hân hoan sum vầy.
Nhớ năm ấy ngày nầy thuở trước,
Con thế trần biết được Mẫu Thân,
Cung mây giá hạc giáng trần,
Lời châu tiếng ngọc ân cần nhủ khuyên.
Yến Bàn Đào ngạt ngào rượu rót,
Con uống vào vị ngọt Mẹ ban.
Bồng Lai tiên cảnh thanh nhàn.
Ngày nay trần thế nhuận chan ân lành .
NGUYỄN VĂN THIỆN
ĐÒ ĐƯA
Mẹ đã dìu con kịp xuống đò,
Đò Từ Đại Đạo Mẹ ban cho;
Nhờ "Cơ Phổ Giáo" gìn tay lái,
Cậy "Nữ Chung Hòa" hiệp sức lo.
Đó đây "đổ bến" đò lần cuối,
Đây đó "lên đò" kịp bước cho!;
Gió to sóng cả không chùn chí,
Thương Tỷ, thương Huynh , kẻ lái đò!
Con đò không đáy, phải đò Tiên?
Muốn xuống đò Tiên- quẳng gánh phiền!
Tâm mãi lụy phiền dù chở một.
Đò chìm, chìm đắm bởi tư riêng.
Nhưng kẻ thức tâm chẳng vọng cầu,
Dù đò chở nặng vẫn bình yên.
Điều này gợi nhớ điều… ông Lão
"Bến Giác đưa đò – Lão hay Tiên?
Hay Tiên hóa kiếp cảnh đò đưa?
Đưa rước sớm chiều dẫu nắng mưa.
Càng nắng càng nung tâm vô ngại,
Càng mưa càng một dạ tương dưa.
Sự đời ảo mộng mà ngao ngán,
Lý Đạo vô hình chuộng mến ưa.
Càng nghĩ càng thương AI hóa kiếp
Độ dẫn tu hành – chịu tu chưa?
BẠCH TUYẾT XUÂN