Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Sau 14 năm làm vua, theo truyền thống của nhà Trần, Nhân Tông nhường ngôi cho con là Anh Tông, ...
-
Nhân lễ Giáng sinh hôm nay và qua những suy niệm chân thành nầy, cuối cùng chúng ta hãy nhắc ...
-
Lòng từ huệ bao la lớn rộng Đem tình thường sự sống sẻ chia Trần gian vạn khổ còn kia Lòng người Bồ ...
-
Nhiều người cho rằng Thiền Tông khác với Tịnh Độ Tông , vì một bên chú trọng vào tự lực, ...
-
Nói đến Đao Thầy, tức là nói đến Đao của Thương Đế. Và “nói đến Đao của Thương Đế”, trước ...
-
"Tư tưởng đạo gia" là những bài dịch Hán Văn từ những kinh sách của chư đạo gia như Lão ...
-
"Đức Thượng Đế đến Khai Minh Đại Đạo đã là một hi hữu, mà vấn đề Hoát khai Đại Đạo ...
-
Nguyễn Trãi 阮薦 (1380–1442) hiệu là Ức Trai, là một anh hùng dân tộc, một danh nhân văn hóa thế ...
-
Cuộc sống trên độ cao tới 4.900 m buộc người Tây Tạng phải tiến hóa rất nhanh để tồn tại. Tại ...
-
MÙA XUÂN SUY GẨM Nhựt nguyệt xoay vần mới hạ, thu, đông, nay xuân lại đến. Cây xanh đâm chồi nẩy ...
-
Ngày 24 tháng 10 Tân Mão vừa qua, họ đạo Ngọc Điện Huỳnh Hà tổ chức lễ khánh thành ngôi ...
-
LUYỆN KỶ /
Luyện kỷ phục sơ tánh trọn lành Trăm ngày tận diệt gốc vô minh Tâm can có chủ thần yên ổn, Tai mắt ...
Nhịp cầu giáo lý
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Mỗi sinh mạng đều quan trọng như nhau
Những cuộc tranh chấp trên thế giới ngày càng trở nên phức tạp sau khi đã biến thái thành những trận đánh bom tự sát và những vụ bắt cóc làm áp lực chính trị.
Ôi! Tại sao người ta phải lấy chính sinh mạng mình và sinh mạng kẻ khác để trả giá cho lẽ công bình trên thế gian này? Bởi vì người ta không còn vũ khí nào khác có giá trị lớn lao bằng sự hy sinh tánh mạng.
Nhưng nếu biết trước, lương tâm con người có cho phép ta dửng dưng để một hoặc nhiều sinh mạng phải bị hủy diệt? Dù viện dẫn lý do gì, sự hy sinh hay giết hại hoặc không cứu sống một nhân mạng cũng đều đắc tội với lương tâm, với đức hiếu sinh của Thượng Đế.
Thế nên, khi nhà lãnh đạo một quốc gia quyết định giải thoát ôn hòa cho một con tin khỏi bị hành quyết, bất chấp hậu quả chính trị trong và ngoài nước, với quan điểm "Mỗi sinh mạng đều quan trọng như nhau" là một quyết định đúng đạo lý, là một tín hiệu đáng mừng cho nền đạo đức nhân loại.
Chúng ta hãy nhìn từ cây cỏ đến thú cầm, mỗi mỗi đều có bản năng sinh tồn, không ngừng thâu liễm tinh hoa đất trời để phụng sự trần gian và duy trì lẽ sống trong vũ trụ. Còn con người là một thành quả cao quý của quá trình sinh trưởng và tiến hóa hằng bao thiên niên kỷ. Không có một giá trị nào khác, dù to lớn, đẹp đẽ hay quý giá đến đâu, có thể so sánh với một sinh mạng được.
Hơn nữa sự đánh đổi một mạng sống cho sự tiêu diệt nhiều mạng người khác cũng không phải là một hy sinh đáng giá mà là tội ác gấp bội.
Vậy biện pháp để bảo vệ con người là đâu khi giải quyết các xung đột giữa các dân tộc? Đó là sự hóa giải những nguyên nhân gây ra chiến tranh:
- Xâm lược do tham vọng,
- Phát xít do chủ nghĩa dân tộc cực đoan,
- "Thánh chiến" do kỳ thị và độc tôn tôn giáo,
- Độc tài do không dân chủ.
Dù lọai chiến tranh nào cũng phát xuất từ hai nguyên nhân chính yếu là tham vọng và độc tôn, nghĩa là trái với nguyên tắc bình đẳng giữa người và người, giữa dân tộc và dân tộc.
Lẽ bình đẳng đó là quyền sống làm người ngay khi mỗi con người vừa lọt lòng mẹ, bất luận ở gia đình nào, xã hội nào, đất nước nào.
Kể từ khi có tôn giáo trên thế giới, các giáo thuyết tuy phần nào khác nhau, nhưng tựu trung đều đề cao quyền sống đó và xây dựng mọi giá trị luân lý- đạo đức xung quanh nó.
Đến thời Tam Kỳ Phổ Độ này, Đức Thượng Đế khai minh Đại Đạo cũng nhằm nhấn mạnh nhân vị, nhân quyền, và nhân bản.
Đặc biệt, Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ đặt con người trở lại đúng tầm kích vũ trụ bằng cách xóa bỏ mọi ranh giới ngăn chia giữa người và người dưới mắt của Cha chung là Thượng Đế, bằng sự nối kết thực tiễn hay mặc khải tâm linh giữa Trời và người; và càng cụ thể hơn nữa, người được trao phó sứ mạng thay Trời hành đạo.
- Trời đã đến thâu người làm môn đệ,
- Trời đang hiệp nhất cùng người để cứu độ kỳ ba,
- Trời đã phán: "Thầy là các con, các con là Thầy."
Như thế Trời đã nhìn nhận địa vị cao cả và quyền năng trọng đại của con người chính vì người có nhân bản, cái bản vị Người, mà giá trị của nhân bản là tình thương được Trời chia sẻ.
Đánh mất tình thương, không nhìn nhận quyền sống của kẻ khác cũng chính là đánh mất nhân bản tự thân. Ai vi phạm điều ấy đương nhiên không còn được Trời và đồng lọai nhìn nhận là con ngườI đúng nghĩa.
Không chờ có lý thuyết sâu rộng hay đạo lý cao siêu, những ai thật lòng nói được rằng: "Mỗi sinh mạng đều quan trọng như nhau " và hành động vì lẽ bình đẳng của quyền sống thiêng liêng của nhân sanh, là người xứng đáng với nhân vị, xứng đáng tiếp nhận câu: "Thầy là các con, các con là Thầy."
