

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Tất cả chúng ta hợp lực cùng nhau có thể chiến thắng bóng tối, chiến tranh, khủng bố, cái ác ...
-
Trong một kiếp giáng sanh xuống trần gần đây nhứt tại Bạc Liêu, Cửu Nương có tên là CAO THOẠI ...
-
... Nhưng điều kỳ lạ là cái sinh vật nhỏ bé này từ ngàn xưa đến ngàn sau không bao ...
-
Cựu Ước /
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia Cựu Ước, còn gọi là Kinh thánh Do Thái, là phần đầu của toàn bộ ...
-
Trong dân gian không biết tự bao giờ đã hình thành câu ca dao : “Tháng tám giỗ cha, tháng ...
-
hưa tiến sĩ Adler, Người ta luôn luôn viện dẫn kinh nghiệm, lý trí hoặc đức tin để hậu thuẫn cho ...
-
Đại Đạo không phải là tôn giáo lớn. Cái lớn của Đại Đạo là khả năng nối kết con người ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 11-8 Bính Dần (14-9-1986)
-
Đầu năm Bính Dần 1926, Đức Ngô Minh Chiêu trao thánh lịnh cho ngài Hồ Vinh Qui đem đàn cơ ...
-
HOÁN TỈNH XUÂN HỒN . . .Hỏi Xuân, Xuân mấy tuổi già ? Xuân đưa lại, lại rồi qua, xuân với ta ...
-
Trí và Thức là hai lãnh vực mà có nhiều người học đạo chưa phân biệt được rõ ràng. Thực ...
-
(Đàn cơ tại Nữ Đầu Sư Đường, 21giờ,16-8-Canh Tý; 06-10-1960) Phò loan: Cao Thượng Sanh, Trương Hiến Pháp. Hầu đàn: Bảo Thế, Nữ ...
Nhịp cầu giáo lý
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Chơn truyền là đâu ?
Sau khi quá mỏi mệt với cuộc sống, lại hoang mang với bao triết thuyết, giáo thuyết, chủ nghĩa . . . con người thời đại bắt đầu tự hỏi "chân lý là đâu, chân truyền là đâu?"
Thiển nghĩ người học đạo không cần lý thuyết cao xa cũng có thể giải đáp câu hỏi nầy.
– Trước nhất chỉ ra nơi tìm chân lý đó. Nó ở ngay nơi bản thân mỗi người, vì làm người ai cũng có cái tâm và cái thân. Vấn đề là ta có làm chủ được thân tâm không. Tâm nhiều ham muốn thì thân vất vả hao mòn; thân quá gian nan thì tâm đau khổ. Phép trị tâm là trừ thị dục; phương trị thân là sống tiết độ. Xưa nay các thánh nhân, giáo tổ cũng không nói khác.
– Nhưng con người là một chủ thể xã hội. Dù muốn dù không, đương nhiên con người có những quan hệ gia đình, xã hội thường xuyên trong đời sống. Muốn có sự an lạc, không thể chỉ lo cho bản thân. Nhân nghĩa, chính trực sẽ tạo nên môi trường xã hội tốt đẹp để có cuộc sống hạnh phúc.
– Hơn nữa, giá trị cao cả của con người là hoàn thành nghĩa vụ làm người. Đời người không chỉ để sống, để hưởng thụ mà phải học tập, làm việc để xây dựng xã hội đương thời và để lại di sản cho tương lai.
– Nói rộng ra thì cái quý nhất của con người là tình người. Dù trong hoàn cảnh nào, với khả năng nào, tình người đều đem đến kết quả tốt cho bản thân và tha nhân. Tình người nối kết mỗi con người
với cộng đồng nhân loại.
– Nhưng con người toàn diện không chỉ có cuộc sống nhân sinh, con người đã đạt đến nấc thang tiến hóa có
tâm linh thần diệu. Chính tâm linh của con người nối liền con người với vũ trụ, với tình bác ái vô biên. Nếu các lớp vỏ thể xác, dục vọng, tình cảm, tri thức của con người còn bao bọc tâm linh, thì con người không thể vượt ra ngoài phạm vi bản ngã thế nhân. Chiếc chìa khóa chân truyền nằm trong một thể xác tịnh khiết, một tâm hồn vô tư vô ngã. Và hãy thực hành mới thấy chân lý.
Các giáo tổ thánh nhân đã đạt đến chân lý ấy trước khi có kinh kệ, giáo lý, giáo đường. Đó chỉ là phương tiện hướng dẫn con người tự tìm chân lý nơi chính mình, nếu lấy phương tiện làm mục tiêu, khác nào giam hãm tâm linh thêm một lần nữa!
Nhưng Đức Thượng Đế không yên lòng trước những thử thách quá lớn lao trong nội tâm con người. Đức Ki-Tô từng nói "Hãy xin, thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho." (Mathieu, 7:7). Đến thời đại nầy Đức Chí Tôn lại phán:
Thầy mong con biết Thầy hiểu Đạo,
Cho thế gian cải tạo thanh bình.