

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Học tập Thánh giáo – Tháng 6 nhuần năm Đinh Dậu 2017 Trúc Lâm Thiền Điện, 20-10 Quý Sửu (14-11-1973) Học tập ...
-
Từ thiên cổ người xưa đã từng ưu tư về kiếp sống ngắn ngủi mà các hung thần lão suy ...
-
Đức Bát Nhã Thiền Sư & Đức Quan Thế Âm Bồ Tát dạy tại Minh Lý Thánh Hội & Huờn ...
-
"Sự tín ngưỡng : Thầy rất mừng các con giờ nầy đến đây, trước vui cùng các con, Thầy ngẫm ...
-
Trong Huấn Từ ngày 14 tháng giêng năm Bính Ngọ 1966, tại Thiên Lý Đàn, Đức CHÍ-TÔN có dạy như ...
-
Trước đây, ngay từ những năm đầu của đạo Cao Đài, một số sách báo khi viết về những "tiên ...
-
Người tôn giáo sống trong khung cảnh bao quát cởi mở và yêu thương đại đồng, luôn luôn có những ...
-
TÂM LINH TRÊN ĐƯỜNG TIẾN HÓA Những năm cuối của thế kỷ XX có nhiều nhà nghiên cứu đã tiên ...
-
Xuân lại về ! Chờ đón hay hững hờ, đến độ cuối đông Xuân vẫn đến; hoa trổ kiểng xanh, ...
-
THÁNH GIÁO tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, 14-02 Giáp Dần (07-3-1974)
-
Đời sống của Chúa là yêu thương, là gần gũi với những trẻ thơ yếu đuối, những người nghèo hèn, ...
-
Trước Tết nguyên đán, mỗi độ đón chào Xuân mới chúng ta thường nhắc đến phong cách thưởng Xuân Cao ...
Ban Biên Tập
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 31/01/2011
XUÂN LÀ LẼ ĐẠO TỰ NHIÊN

Lấy chu kỳ một năm so với một ngày, thì mùa Xuân là một buổi bình minh.
Vạn vật và con người sau những khoảng thời gian sống sinh động và một đêm an nghỉ thì giao điểm giữa đêm và ngày sẽ mở đầu cho chu kỳ sống kế tiếp. Giao điểm này thật đẹp, từ ngoại cảnh thiên nhiên đến sự tỉnh táo của tâm hồn. Trời đất an bài lẽ sống thật kỳ diệu!
Nếu hoa mai hoa đào nở đầu Xuân để đón chào năm mới thì tiếng gà gáy lúc tờ mờ sáng báo hiệu sự tỉnh thức của muôn loài để tiếp tục sinh hoạt.
Ánh nắng bình minh bao giờ cũng thật ấm áp để khơi dậy sức sống mới cho cỏ cây, cho muôn loài; tinh thần con người trở nên trong sáng và hứng khởi. Trời đất không nói gì mà vẫn hiện bày đạo lý của sự sống.
Khi trời vừa bừng sáng, không ai bảo ai, tất cả đều “dậy mà đi” vì sự sống tự thân, vì phụng sự xã hội, vì lý tưởng cao đẹp mà những chuyển biến của bình minh luôn muốn đánh thức những ai còn hôn trầm.
Nhưng có những kẻ đã thức dậy mà vẫn hôn trầm mê muội, họ đã thức mà không tỉnh. Ngày nào đối với họ cũng là một ngày không có gì đổi khác. Một năm, một đời đối với họ chỉ là một ngày! Vậy mùa Xuân hay bình minh có ý nghĩa gì đâu?!
Hơn nữa, đã thức dậy phải thật sự tỉnh thức. Có tỉnh thức mới thấy ý nghĩa của sự sống và đạo lý của lẽ sống, mà quan trọng nhất là lẽ sống của con người. Mỗi lần màn đêm buông xuống là buông màn che ngoại cảnh để ta quay vào trong tâm hồn. Nếu một ngày qua ta đã sống với lẽ sống thật, thì giấc ngủ thật êm đềm, ngược lại là ác mộng.
Loài người văn minh tột đỉnh vẫn không thể đi ngược quy luật tiến hóa của vũ trụ. Những gì khắc khổ của chuỗi đông thiên phải chấm dứt cho mùa Xuân đến. Những gì không hữu ích cho chu kỳ sống mới của tạo hóa đều bị đào thải. Lịch sử nhân loại cho thấy không có quyền năng vô đạo nào tồn tại mãi. Ngược lại, những sự nghiệp xây dựng văn minh nhân bản, phụng sự hòa bình luôn luôn được thừa kế phát huy.
Thế nên, ý nghĩa của mùa Xuân tương đối bày tỏ chân lý của Đạo. Các bậc Thánh nhân, Giáo chủ xưa nay dạy Đạo là chỉ cho người đời biết chân lý ấy để giữ gìn lẽ sống cho nhau.
Thời đại ngày nay, sự phân hóa tư tưởng loài người đã cùng cực; lòng tự tôn ngã mạn khiến cho người ta tự cho tư tưởng mình là chân lý tối thượng, làm cho thế nhân bị lầm lạc hoặc hoang mang không biết đâu là lý tưởng của kiếp người. Đức Thượng Đế bèn khai Tam Kỳ Phổ Độ để soi rọi Chân lý đích thực. Đó là Đạo. Đạo không phải là đạo này đạo nọ. Đạo là luật tiến hóa, là luật nhân quả, là sự sống tự nhiên của muôn loài.
Bình minh của một ngày, mùa Xuân của một năm cũng là lẽ đạo tự nhiên. Đạo lý thật đơn giản mà trường tồn. Chân lý không phức tạp mà là lẽ sống đối trị hận thù, ngăn ngừa chia rẽ. Tóm lại chân lý là tình thương. Hai tiếng “tình thương” có mơ hồ chăng? Thử nghĩ xem sự chào đời của mình phải do tình thương không? Sự ăn mặc ở của mình phải do tình thương không? Sự sống an lành của ta có phải do tình thương không? Ta sanh ra và ta đang sống do tình thương thì chân lý của cuộc đời là lấy tình thương đáp lại sự sống của muôn người.
Thượng Đế vô hình, Đạo trời đất bao la; nhưng Thượng Đế khai Đạo để nhắc loài người rằng Đạo vẫn ở ngay trong tâm khảm mỗi người. Và đạo lý vẫn hiện bày trước mắt con người giữa thiên nhiên bốn mùa tám tiết. Nên khi Xuân về, bằng tình thương vô biên, Thầy dạy con cái:
Xuân phúc tải Kiền Nguyên chi Đức.
Xuân thái hòa vạn vật chi cơ,
Xuân sang trước đã định giờ,
Xuân về cho trẻ phục sơ tánh lành.
Xuân cảnh thế đấu tranh hỗn loạn
Xuân thiên nhiên soi sáng tâm điền,
Xuân tâm hòa nhịp thiên nhiên.
Xuân thiên nhiên với tâm điền không hai. Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 30-12 Nhâm Tý (02-02-1973).
BAN BIÊN TẬP