

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Nhịp Cầu Giáo Lý tiếp nhận "yêu cầu đăng báo" bài "Tuyên ngôn của Đức Cao Đài" của tác giả ...
-
Có một lần, tôi cùng một người bạn đạo về dự lễ Trung Thu Hội Yến Diêu Trì tại Tòa ...
-
Mùa Trung Nguơn tháng 7 năm Quý Tỵ 1953, tại Thánh tịnh Tam Thanh – Cao Minh Quang ở Long ...
-
Thái tử Charles gắn huân chương MBE cho ông Vũ Khánh Thành vào ngày 26-5 tại điện Buckingham Hôm 26-5, ...
-
Hiện nay các nhà khoa học đều cho rằng những gì mà chúng ta nhìn thấy trong thực tại đều ...
-
Theo Larousse, "thiền" có nghĩa là "trải qua sự quán tưởng sâu sắc, khảo sát, suy tư sâu sắc." Theo ...
-
Quan niệm của Lãn Ông về Thận có rất nhiều điểm tương tự với những khái niệm mới mẽ nhất ...
-
Trong một năm, mùa nào cũng có ý nghĩa, có cái quý, cái đẹp do sự chuyển hóa của thiên ...
-
Bài nói chuyện tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Đại Đạo ngày mùng 1 tháng 3 năm Đinh Hợi (17-4-2007) Tam ...
-
Người tôn giáo sống trong khung cảnh bao quát cởi mở và yêu thương đại đồng, luôn luôn có những ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt Nam Tuất thời, 30 tháng Chạp Giáp Dần (10-02-1975) THI ĐÔ thành nhộn ...
-
Thánh giáo Đức Hà Tiên Cô dạy chư tịnh viên. Đây là bài giáo pháp rất đặc biệt, là một cẩm ...
Ban Biên Tập
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 18/06/2010
Câu chuyện đầu năm

Qua Tết, đến ngày mồng 9 tháng Giêng Bính Dần (20-2-1926), mười hai vị Tông đồ họp mặt dâng lễ Vía Trời, được Đức Cao Đài giáng dạy:
"Bửu tòa thơ thới trổ thêm hoa,
Mấy nhánh rồi sau cũng một nhà.
Chung hiệp rán vun nền đạo đức,
Bền lòng son sắc đến cùng Ta" (TNHT)
Thánh ý của Thầy là hiệp nhất để tận độ. Trước mặt Thầy ngày ấy đã có sự hiệp nhất; đến bây giờ đàn con vẫn quỳ trước thánh tượng Thầy, sự hiệp nhất ấy còn chăng?
Ôi ! Con một Cha, anh em một nhà , do nguyên nhân nào chưa hiệp một?
Có lẽ vì chúng ta là con người, con người phàm phu ở tận địa cầu áp chót thứ 68/72, lại phải mang lấy mệnh Trời cao cả. Đương nhiên, trở ngại lớn là môi trường thế giới hữu vi trọng trược, là xác phàm; nhưng lớn nhất chính là tâm phàm. Tâm phàm có bản chất phân biệt. Với tâm phân biệt, con người tiến bộ trong lãnh vực khoa học vật chất, ngược lại con người bị đẩy ra khỏi bản thể đại đồng.
Tuy nhiên, nói như thế không phải là nói Thượng Đế giao cho con người một việc bất khả thi hay "cấy lúa trên tảng đá", bởi vì cây cỏ còn mang điểm linh quang của Thầy huống chi con người. Điểm linh quang thuộc về bản thể của Thượng Đế. Vấn đề sau cùng là con người có vận dụng được đóm lửa huyền nhiệm đó hay không. Và Thầy đã đến kích họat nó để nhân sanh phản tỉnh, rồi người này mồi lửa cho người khác, "trùng trùng duyên khởi".
Thầy đã mở trường dạy Đạo, cho người truyền bá pháp môn. Nếu tất cả môn đệ đều chăm chỉ, tuần tự thăng tiến, thì nhất định có đủ tài đức hoàn
thành sứ mạng Thầy ban trao.
Vậy mỗi người chúng ta hãy tự nhìn lại mình, tự xét mình còn nuôi dưỡng lý tưởng cao cả của Đại Đạo chăng? Nếu mỗi người là một Con người Đại Đạo đúng nghĩa thì không còn nguyên nhân của sự kỳ thị, phân biệt nữa, không còn ai đổ lỗi cho ai nữa! Cơ Đạo sớm muộn gì cũng quy nhất, thống nhất.
"Thiên cơ thế sự định phân rồi,
Chờ đợi con người đạo đức thôi;"
Con người đạo đức mà thiên cơ chờ đợi không phải là người giữ đạo bình thường. Đó là người có đủ quyền pháp thay Trời hoằng giáo. Quyền pháp không ở nơi chức sắc vị ngôi, không trụ trong đền thất nguy nga, mà là công năng hòa mình cùng đại thể vạn linh.
Thầy là Chúa tể Càn khôn, vì tình thương chúng sanh vô minh đắm chìm trong bể khổ, đã hạ mình chỉ làm một vị Bồ Tát đem Đạo giáo dân., chúng ta hãy noi gương khiêm tốn, tập hạnh vị tha của Thầy để gần gũi, thương mến, dung thứ cho nhau. Được vậy, trong một kiếp làm môn đệ của Thầy sẽ chu toàn trách vụ con người Đại Đạo, dưới có hàng tiếp nối, trên có Thầy chuyển hóa, lo gì Cơ đạo không thành.
Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo từng hỏi: " Đạo chẳng xa người, người với người có gần nhau chăng ?"
Chúng ta hãy chứng minh cụ thể câu trả lời "Có" của chúng ta.
"Thiên cơ thế sự định phân rồi,
Chờ đợi con người đạo đức thôi;
Cội cả mưa xuân khoe sắc thắm,
Tàn cao nắng hạ vượt lưng trời.
Hộc hồng chấp cánh muôn phương lộng,
Kình ngạc vẫy vùng khắp biển khơi;
Sứ mạng thiên ân tua gắn bó,
Nên ta nên đạo mới nên người." Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo,CQPTGL , 29 -12 Mậu Ngọ