

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Hội Ngộ Liên Tôn chúa nhật 27/10/2013,với chủ đề “Hiệp Tâm vun đắp An Hoà”; tại Trung Tâm Mục Vụ ...
-
Bài giảng ngày Thánh đản Đức Diêu- Trì Kim- Mẫu (Ngày 17 tháng 7 năm Nhâm Tý, 25-8-1972) của Ngài Cố ...
-
DÂNG LỄ NƠI THÁNH THẤT Việt Nguyên "Muôn kiếp có Ta nắm chủ quyền, Vui lòng tu niệm hưởng ân Thiên, Đạo mầu rưới ...
-
Trước đây, ngay từ những năm đầu của đạo Cao Đài, một số sách báo khi viết về những "tiên ...
-
Thấy chăng anh Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống Chảy băng ra biển chẳng quay về. Lại chẳng thấy Lầu cao gương sáng ...
-
Y học cổ Phương Đông đã phân định các cơ quan bộ phận trong cơ thể con người thành các ...
-
. . .Không kể các thánh sở trong phạm vi nội ô ở các Tòa Thánh, ở mỗi Hội Thánh ...
-
Những nỗi niềm nhân sinh mang ý nghĩa tríết học xuất phát từ sự phản tỉnh của tâm thức khao ...
-
hưa tiến sĩ Adler, Người ta luôn luôn viện dẫn kinh nghiệm, lý trí hoặc đức tin để hậu thuẫn cho ...
-
Tôi có cái tánh kỳ là hay quan sát ở việc mà ngẩm ra cái lý hay hoặc có cái ...
-
Kỷ niệm tái thiết Vĩnh Nguyên Tự _______ Bài nói chuyện tại VĨNH NGUYÊN TỰ ngày 15-3 Đinh Hợi (01-5-2007) [Ảnh: Đạo Trưởng ...
-
Tây Minh /
Tây Minh vốn là đoạn văn đầu của thiên Càn Xưng 乾 稱 trong Chính Mông正 蒙 của Trương Hoành ...
Thiện Hạnh
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 02/01/2010
Cư trần lạc đạo
Điều đó nghe có vẻ nghịch lý, nhưng quả thật đúng như vậy. Vì thế, tuy con người phải lăn thân trong trần cấu, chịu nghiệp lực giăng bủa nhưng vấn đề là làm sao hành giả giữ được tâm hồn thanh tịnh an nhiên. Đó chính là tạo cho mình một cuộc sống hạnh phúc an vui trong hoàn cảnh khổ đau, phiền trược nầy.
"Tuy sống tại trần gian thể xác,
Mà tâm hồn siêu thoát thảnh thơi,
Vui câu lạc đạo trong đời,
Xác thân ở tục, hồn chơi Thiên Đình."Đức Vạn Hạnh Thiền Sư, MLTH, 19-9 Tân Hợi (6-11-1971)
Cổ đức có câu: "Vi nhân nan đắc" hay "thiên hạ tối linh", hàm ý là sanh được làm người rất khó, vì con người đứng vào bậc linh tri nhất so với vạn loại trong mối tương quan "Tam tài đồng đẳng" là thiên-địa-nhơn. Vậy nên, con người không thể phó thác, bỏ mặc số phận cho dòng đời lôi cuốn như cánh bèo trôi dạt đến một phương trời vô định. Như thế thật uổng kiếp làm người.
"Một khi con người sống một đời sống không định hướng, hành động không chủ trương, sinh hoạt không mục đích, đó là con người sống bằng cái sống bấp bênh như bọt bể đầu gành, như mây trên đỉnh núi, mặc dù cho có tụ có tan, bao nhiêu sự sống cũng chẳng đáng kể.
Bởi thế nên người tu hành học đạo tức là người tìm lẽ sống chính danh của mình để trở về cùng Thượng Đế. Ngày nay chư hiền đệ hiền muội được kề vai gánh đạo trên quãng đường thiên lý, giữa lúc đời nghiêng ngửa, đạo lu mờ. Đó là chư hiền đệ đã tìm lấy cái sống thực của chư hiền đệ hiền muội rồi đó vậy."Đức Giáo Tông Đại Đạo, CQ, 20-12 Tân Hợi (4-2-1972)
Muốn thưởng xuân phải biết ý nghĩa của mùa xuân, muốn thưởng thức hương vị của tách trà thì phải biết cách thức uống trà hay trà đạo. Do vậy, muốn sống một cuộc đời an vui hạnh phúc trong hoàn cảnh ưu phiền của thế thái nhân tình hay nghịch cảnh trái oan thì con người cũng phải biết cách sống hay nghệ thuật sống.
"Mỗi người tự biết cách sống thì mới sống cuộc đời thư thái ung dung, mặc dầu trước mọi sự vật thay đổi của trần gian thăng trầm nóng bỏng. Ai dám nói là không có gì liên hệ, không có gì ràng buộc, nhưng con người đã độc lập được cái sống đạo thì có ngăn ngại gì đâu, vì họ đã sống vui với cái tự do của họ trên đường thành trụ hoại không, luân hồi nghiệp quả rồi. Con người ấy với Trời đất là một vậy."Đức Bảo Pháp Chơn Quân, CQ, 01-5 Canh Thân (13-6-1980)
Như vậy, sống đạo chính là biết cách sống vậy. Tuy thân phải chịu nghiệp quả trái oan, nhưng tâm vẫn an nhiên tự tại; tuy cuộc đời có thăng trầm bĩ thới, nhưng tâm vẫn bình thản như nhiên. Tuy công việc hàng ngày biết bao bộn bề lo toan, nhưng cách ứng xử vẫn thư thái thong dong. Bởi lẽ, con người đã từng bước trên con đường huyền đồng cùng Tạo vật.
Đó chính là con người tuy chịu lăn thân trong trần cấu mà không bị tạp nhiễm bởi cuộc đời ô trược nầy. Bởi lẽ, con người lúc ấy đã độc lập với ngoại cảnh nhưng vẫn hòa nhịp cùng vũ trụ thiên không.
"Thân ở tục lòng trần chẳng nhiễm,
Tập hằng ngày tu niệm gìn tâm,
Lọc lừa để tránh sai lầm,
Việc hành chánh đạo vui thầm luôn luôn.
Còn ở thế vai tuồng thế sự,
Tùy cơ duyên cư xử cho xong,
Dùng phèn nước đục lóng trong,
Tập rèn tư tưởng tâm hồn thanh cao.
Dù ở chỗ nơi nào cũng thế,
Tiếng thị phi chớ nệ chê khen,
Ao bùn kìa ngắm bóng sen,
Ngàn năm muôn kiếp chẳng phen nhiễm bùn."Đức Vạn Hạnh Thiền Sư, MLTH, 8-4 Canh Tuất (12-5-1970)