Thống Kê Newsletter
Lần đầu đến với Nhịp Cầu Giáo Lý?

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

 
05/01/2007
Thanh Mai sưu tập

Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 20/02/2010

Hành trình về cõi hư linh

Thật vậy, trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, nhờ vào luật đại ân xá của Chí Tôn Từ Phụ, thông qua phương tiện cơ bút, nhiều chơn linh quá vãng đã được phép về đàn kể lại cho người trần thế cuộc hành trình của hồn linh sau khi lìa khỏi xác phàm hầu khuyên nhủ thế nhân hãy gắng chí lo tu.

Hành trình về cõi hư vô của các chơn linh không giống nhau vì tùy thuộc vào quá trình sống của mỗi con người lúc sinh tiền. Chuyên mục Câu Chuyện Đức Tin kỳ này (và kỳ sau) sẽ nêu ra một số trường hợp cụ thể do các chơn linh kể lại sau ngày thoát xác: có người phải chịu ai hoài nắng sương nơi tuyền đài, có người được chuyển kiếp trở lại làm người, có người phải đầu thai làm kiếp thú hoặc quái nhân để đền trả tội xưa, có vị được Thiêng liêng rước về non thần tịnh luyện trước khi thọ phong phẩm vị, có vị trở về cõi thượng khi thể xác vẫn còn nằm tại thế gian, v.v…

1. Vào giờ Ngọ ngày 28.5 Tân Mão (02.7.1951), tại Thanh Tịnh Đàn, Đức Đông Nhạc Đại Đế dẫn hồn của LÝ VẠN DŨ nhập cơ sau 3 năm (36 tháng) tạ thế. Ông Dũ kể rằng:

Ba sáu tháng xa nhà cách trẻ
Hai tám này vui vẻ Ngọ nay
Bấy lâu dật dựa tuyền đài
Hồn linh cam chịu ai hoàI[1] buồn nhớ não nuột nắng sương.

Ông cho biết vì sao hồn linh phải chịu khổ não nơi tuyền đài: Lúc còn tại thế, vì mải lo tạo dựng sự nghiệp vật chất hầu bảo dưỡng thê nhi nên vô tình gây tạo tội lỗi.

Phải đảo điên
Tại vì tiền
Mất tâm thiền
Mất tâm thiền tại thiên gia thất
Lo bảo toàn vất vả lao tâm
Khổ lòng đau nhức chích châm
Mấy mươi năm chịu lạc lầm không tu
Lòng không tu
Bị lờ lu
Mất tánh nhu
Mất tánh nhu, cần cù lo liệu
Sợ thiếu dùng lịu địu trẻ thơ
Cho nên tội lỗi bất ngờ
Tiền duyên nghiệp chướng khổ cơ ngạ hàn.[2]cơ: đói; ngạ: rất đói; hàn: lạnh lẽo

Nhờ các con biết lo tu hành và cầu nguyện nên ông Dũ được hưởng ân đại xá, thoát cảnh khổ sầu nơi địa ngục và được trở về hàn huyên cùng con cái:

Con tu cha đặng ngao du
Con thành cha đặng thoát cù lộn quanh [3] ]thoát cù lộn quanh : Thoát khỏi cảnh luân hồi làm kiếp thú vật.
Nhờ con chí khí tu hành
Ra công phổ cứu cầu danh cha về
(…)

"Nhờ lòng tu đức của các con nên cha mới đặng linh hồn thong thả hầu nương cửa thiền ôn dưỡng tâm linh chờ ngày lãnh bảng tiên ban. Nhờ con cùng rể giúp cha, ấy gọi đền ơn dưỡng dục đó vậy. Nay cha mới biết là con tu cứu cửu huyền thất tổ đặng tiêu diêu. (…) Chánh,[4]Là con rể, tức Trương Truyền Chánh (cố đạo trưởng Kiến Minh), đạo quả Đắc Tâm Chơn Thánh.con tạm làm bài vị của cha để nơi tiền giác Thanh Tịnh này cho cha mộ triêu.[5]mộ: buổi chiều; triêu: buổi sớm.hầu nghe kinh mau siêu thoát, vì nơi gia bất tịnh, khó nổi cho linh hồn hoạt bát kệ kinh. Con khá hiểu mà giúp cha. Ấy là con trả hiếu cho phụ thân, là rể thảo đó vậy."

Chơn linh Lý Vạn Dũ về sau chẳng những được thoát ly u khổ mà còn được thoát cảnh luân hồi sanh tử nơi thế gian và đắc phong Phước Đức Chơn Thánh. Ấy cũng nhờ con cháu biết tu và đứng vào hàng Thiên ân sứ mạng trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.

2. Đạo huynh LÊ VĂN MỄ, tiền căn là một vị sơn thần nhưng vì không chu toàn trách nhiệm nên bị đầu thai làm người trong ba kiếp. Kiếp thứ ba, ông được hạnh ngộ Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ và giữ nhiệm vụ Giáo Hữu. Tuy nhiên do phạm sai lầm, ông phải chịu đầu thai làm kiếp thú. Sau ngày ông thoát xác, gia đình và đạo hữu thường cầu xin Ơn Trên cho biết tin về ông. Mãi đến 15 năm sau, ông mới được Đức Giáo Tông cho về cơ để kể lại câu chuyện luân hồi quả báo.

LÊ VĂN MỄ. Ngu đệ xin nghiêng mình chào chư Thiên mạng, chào liệt vị nam nữ đàn trung. Mừng nhục tử nhục tôn. Ngu đệ xin mời chư Thiên mạng cùng liệt vị cùng an tọa để ngu đệ có đôi lời phân giải.

Rất hữu phước thay khi buổi sanh tiền, ngu đệ đã được chen mình vào cửa Đạo. Tuy bước tu hành vẫn còn xiển bạc, nhưng nhờ thời kỳ hạ nguơn ân xá, nên ngu đệ mới được phần ân huệ của Chí Tôn ban bố.

Với tấm lòng vẫn khăng khăng vì Đạo, gặp phải thời kỳ Đại Đạo rẽ chia, cơ đại đồng khai dẫn, ngu đệ làm Giáo Hữu ngoại giao, dầu quyền phong nhưng đã trọn tâm vì Đạo, nên được phần chứng chiếu của Thiêng liêng. Ôi! Bởi tiền khiên nhân quả, nên hậu kiếp phải đền bồi. Khóc ...

Hôm nay mà ngu đệ còn trở lại chốn đền vàng bạn ngọc nầy thì làm sao khỏi tủi mừng rơi lệ. Vậy chư Thiên mạng cùng thân bằng nghe đôi lời trong khi quá vãng.

BÀI

Mười lăm năm cách xa trần thế,
Nghĩ phận mình tội lệ đa mang;
Hổ vì khi ở thế gian,
Đường tu xiển bạc lỡ làng công phu.
Bởi tiền kiếp vụng tu gây tạo,
Nên hậu lai trả báo cho rồi;
Người đời xem thấy than ôi,
Nhưng khi hiểu lại thì rồi nghiệp oan.
Đệ phúc sanh vào hàng đạo đức,
Tiền căn xưa lãnh chức SƠN THẦN;
Cũng vì trễ biếng phân vân,
Thác sanh cõi tạm hồng trần gian nan.
Trải hai kiếp chịu đàng nhơn quả,
Vì sân si tai họa tạo nên;
Đành rằng bản án đề tên,
Chuyển về dương thế chịu đền tội xưa.
Nay tính lại đã vừa ba kiếp,
Ngoài trăm năm gặp dịp xá ân;
Sanh vào bên cội đức nhân,
Đường tu sẵn có đỡ đần hồn linh.
Nay đệ đem tiền trình thuật lại,
Cho tỷ huynh phải trái nghe rành;
Luật Trời chẳng đặng cải canh,
Luân hồi quả báo không dành cho ai.
Sống lo tạo gia tài sản nghiệp,
Vùi tấm thân trong kiếp nắng mưa;
Cháy da dưới bóng trời mưa,
Thê thằng tử phược bây giờ trối trăng.
Cảnh phú quý cơ bần lộn lạo,
Từ nguyên nhân trở tráo hóa nhân;[6] Ngụ ý từ cõi thượng xuống trần gian (nguyên nhân), rồi phạm lỗi nên lại phải đầu thai làm thú để rất lâu sau mới tiến hóa lên làm người (hóa nhân
Hễ mình gieo giống nợ nần,
Thì mình phải chịu đường trần trả vay.
(…)
Nay đệ được thoát vòng lao lý,
Nhờ Thiên Tòa ngọc chỉ thứ tha;
Thứ tư lên chốn trần la,
Độ đời cứu thế chứng tòa kim liên.[7]tòa kim liên : Tòa sen vàng làm chỗ ngồi của các đấng Thiêng liêng
Ai cũng có căn nguyên bổn giác,
Hễ giống người thì khác thú chim;
Bởi không thức tỉnh kiếm tìm.
Kiếp người phải chịu đắm chìm biển sâu,
Người chẳng biết quày đầu hướng thiện;
Coi luân hồi là chuyện vu vơ,
Trái oan gây tạo một giờ.
Từ người đến thú ai ngờ được chăng?
(...)
Đệ nhắc đến càng nhiều tủi hận,
Mười lăm năm còn bận đệ huynh; [8]Còn làm bận lòng đệ huynh lo lắng vì không biết tin tức huynh Mễ sau khi huynh tạ thế.
Chuyện rồi một kiếp phù sinh,
Tội mình mình gánh, khổ mình ai hay.
Nếu trước chẳng học bài đạo đức,
Bóng từ bi giúp sức chở che;
Dễ chi tỉa đậu ra mè,
Làm sao mong thoát ê hề ngục môn.
Đó đệ luận sanh tồn nhân quả,
Chư tỷ huynh biết ngả luân hồi;
Nhìn trong thân tộc thương ôi,
Xin cho đệ tỏ vài lời gọi kêu.[9]Vĩnh Nguyên Tự, 02.12 Tân Sửu, 07.01.1962.

Thanh Mai sưu tập

Xuân đến con vui với tiết xuân,
Hãy đem đạo lý độ người trần,
Trong cơn mê muội xa ngôi vị,
Thức tỉnh lên đường học thánh nhân

Đức Chí Tôn, Ngọc Minh Đài, 29-12 Bính Ngọ, 08-02-1967

Chúng tôi rất hoan nghênh và sẵn sàng tiếp nhận các ý kiến đóng góp của bạn để phát triển Nhịp Cầu Giáo Lý ngày một tốt hơn.


Hãy gửi góp ý của bạn tại đây