Thống Kê Newsletter
Lần đầu đến với Nhịp Cầu Giáo Lý?

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

 
25/05/2007
Vạn Hạnh Thiền Sư

Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009

Thế pháp Di Lạc Hạ nguơn

Hỡi chư hướng đạo lãnh đạo ! Hỡi dân tộc Rồng Tiên !

Cảnh hỗn loạn khởi sanh từ tâm loạn,  cuộc chinh nghiêng do bởi nguyên thỉ chẳng trung dung. Đường sáng  không đi lại trách tại sao nhiều  tăm tối. Trời đất sáng tối điều hòa chính do không đổi thay thay đổi. Có thay đổi cũng chỉ những bình phong để trình bày hòa dịu.

Nào nhân sanh ! Nhìn qua một lượt đời người và muôn loại chẳng đặng an bình, mãi xâu xé xé xâu,  mãi trắng đen đen trắng. Sự thực đã  là vậy, dù muốn trốn tránh, con người vẫn phải  bị đeo đuổi, phải ngược xuôi trôi nổi.  Tâm đã động thì tình đời phải động, nếu tâm kia tịnh rồi thì thử hỏi có tình chi sinh nở !

Cơ tiến bộ của đời  rất quá ư là ảo diệu ! Luồng sóng  của tư tưởng thuần lý chủ tâm trên căn bản vật chất càng ngày càng  lớn rộng. Cái giá trị của khoa học của bàn tay, khối óc, phù pháp nhân tạo đã  đến mức độ cao. Với bao nhiêu kết quả ấy, con người tự mang mặc cho mình một bộ long bào rực rỡ, tự  đặt mình lên ngôi vị Thần Thánh. Con người  mãi mê chạy đua nhau chói lòa ánh mắt trước yến sáng dục vọng. Mỗi một dục vọng được thỏa mãn là một dục vọng khác khởi  sanh, mỗi thỏa mãn là  nhịp cầu cho dục vọng  lớn hơn tiếp diễn. Những lượn sóng đua nhau trào sôi bọt  biển, những chuyển động đang ngầm chứa sự tàn phá gớm ghê. Nhân sanh là con thuyền, thế đời là biển động. Có vững lái vững lèo, có an thân định trí mới thoát khỏi hiểm nguy, mới xuôi vào bến giác.

Thế sự ngày nay không là ngày xưa, cuộc  diện đã đổi thay lại càng thêm thay đổi lại càng thêm thay đổi. Không có cái gì đứng yên ngoại trừ chơn như bản tánh.

Đời mạt kiếp đã đến, Long Hoa Đại Hội  đã gần kề, cuộc luân chuyển Hạ Nguơn đang xây vần biến  cải. Bất cứ một công việc  dù to lớn hay nhỏ nhoi  cũng đều là một tiến trình nối đuôi nhân quả. Chiếc vòng  sàng sảy cuối cùng chung kết đang diễn biến giữa toàn thể cuộc diện nhơn sanh.

Trong các cuộc thi đua, ngày giờ sau rốt mới định được ai bại ai thành. Cũng vì vậy, biết bao sự sôi nổi đua chen, gạt bỏ tha nhân, nâng cao tự ngã được dịp bốc đồng. Con người và con người mặc sức tung hoành và chế ngự lẫn nhau bằng mọi thủ đoạn xảo trí mánh khóe mưu mô. Sức lực  uy quyền đều được đem ra sử dụng và khai triển đúng  mức tối đa để  chiến thắng và thừa  thắng. Để đạt đến  kết quả, giai đoạn cuối cùng luôn luôn chứa đựng những  biến đổi, những phản ứng mau lẹ, những bất ngờ. Con người đã bị quay cuồng và cảm thấy bất ngờ trước mọi việc xảy ra và lần  lượt sắp đến. Ngoài ra còn những giai đoạn cuối cùng là  thời gian khai trừ những  tàn tích vô ích cho  thành quả. Cánh hoa mai vừa hé nụ, từng  loạt lá đã rụng rơi, rồi hoa lại úa  tàn, nhụy hoa tan tác, để dành phần  cho quả hạt tạo thành.  Những tinh chất rượu phải  rời khỏi bả nếp còn thừa  sau một thời gian  âm thầm sôi sục  bốc hơi. Chính vì vậy mà ngày nay từng loạt cộng  nghiệp đang diễn bày, từng  lớp người gục ngã trước  bão táp phũ phàng của bạo lực chiến tranh, của bạo lực bịnh hoạn sinh tồn, đó là những chiếc lá của cành hoàng  mai cuối đông, đó là những bả nếp  thừa, những cánh hoa, nhụy hoa tàn tạ.

Những thành  phần vô ích  cho sự tái  lập dinh hoàn,  xây dựng đời  Thượng Nguơn Thánh Đức sẽ lần lượt nối chân nhau tự diệt. Những cái hữu ích cho chánh đạo cứu đời, những cái  còn sử dụng cho giai  đoạn kết quả cuối cùng,  những cái dùng để lập lại Thượng Nguơn mới hy vọng sống còn.

Cái tính chất bảo  tồn, cái bản chất giữ lại, cái nguyên  nhân xây dựng thế cuộc an bình là Đạo, là Hoàng Cực, là ngôi Di Lạc Thiên Tôn.

Ai muốn được như thế, ai muốn hiến mình lập thế Thượng Nguơn Thánh Đức, hãy học cho rõ lý Hoàng Cực, hãy thi hành Vương  Đạo. Hoàng Cực hay Vương Đạo là ngôi Di Lạc Thiên Tôn. Danh từ này cũng là một đại đồng tiểu dị.

Hỡi thế nhân !  Di Lạc Thiên Tôn Hoàng Cực Chủ Nhơn  là ngôi Thánh Thần, là ngôi Hội Đồng phán xét,  là ngôi của Tòa Tam Giáo, cũng là  ngôi của cuộc đời. Đã đến lúc đem cuộc đời để quản trị cuộc đời, đem dục vọng để hủy diệt dục vọng. Vì thế nên Di Lạc Thiên  Tôn ở thời Thượng Nguơn Thánh Đức. Có  lẽ chư đạo hữu rất phân vân lời nói của Bần Tăng ?

Chư đạo hữu ! Nếu có một Di Lạc  thực sự bằng xương bằng thịt đến thế gian trong kỳ Nguơn Hạ  này, tất cả cũng sẽ  bị đóng đinh trên thập  giá. Thời Thượng Nguơn Thánh Đức đến sau, các Giáo Chủ mượn  thể xác giáng trần, trước đây mấy ngày năm chúng sanh còn bản chất thuần chơn mà còn như thế, thì thử hỏi hiện giờ nhơn tâm quá ư loạn lạc, sẽ còn nhiều trò độc ác gớm ghiếc hơn nữa.

Di Lạc Hạ Nguơn là thế pháp sửa  loạn thành trị, đổi cùng thành thông, chuyển bỉ thành thới. Như vậy, với nụ cười phúng thích mà chư đạo hữu đã tạc nên pho tượng Di Lạc Thiên Tôn, cười  ...! đó có thể duy trì niềm tin của  nhân sinh từ thế hệ này sang thế hệ khác, chớ không có quyền năng bửu pháp để đưa con người đến ngôi vị Thần Thánh Tiên Phật được. Vì sao ?

Hiện tình thế sự ngày nay, từ đời đến  đạo, đều đảo điên phân tán, đó không phải đạo hay đời, mà  là lòng người chẳng đặng an định trước  cơn phong ba bão tố phũ phàng. Người thiếu nhân bản, thiếu lương  tri lương năng, chỉ biết xu hướng theo vật chất hữu hình,  quên mất ngôi Chủ Nhơn Ông Hoàng Cực.  Cán cân công bình của nhân sinh  đã chênh lệch. Con  người và con người  đuổi xô nhau vào  hố thẳm vực sâu, quên mất bản linh chân tánh.

Bần Tăng bảo cho : Muốn biết Long Hoa Đại Hội khai diễn như thế nào ? muốn biết Di Lạc Thiên Tôn của thời Hạ Nguơn mạt  kiếp, hãy dừng chân lại tất cả trước bao nhiêu dục vọng ươn hèn. Hãy bình tĩnh để tìm thấy  ánh sáng huy hoàng  của Chủ Nhơn Hoàng Cực

Hoàng Cực tức là ngôi Trung Hòa giữa Thiên Địa vạn vật vậy.

Đời có được an bình, có lập được  Thượng Nguơn Thánh Đức, là chính mỗi con người phải nhận chân  một Di Lạc thực sự ở  con người. Từ bi, bác ái,  công bình, cách trực, đại đồng, năm  căn bản này sẽ thị hiện Di Lạc  Thiên Tôn. Nhân, lễ, nghĩa, trí, tín đó là  ngôi Hoàng Cực. Ngược lại dòng thời gian trên hai mươi năm qua, dân tộc này cũng như toàn cả nhân loại đã tiến bộ đến mức độ cao, vật chất thinh hành, tinh thần suy yếu, không còn giữ  được lòng nhân trước tha nhân, không còn gìn chính nghĩa  đối với nghĩa vụ, không  còn nề nếp thượng hạ  tôn ti phải trái đối với tư  cách nhân vị nghi lễ một con người, không còn  chủ trương hành động lương tâm để tròn  đức trí, không còn gieo một niềm tin  vào tha nhơn vào sự vật để đủ  đức tính của con  người. Như thế, từ  bi, bác ái, công  bình, chánh trực, đại đồng, đó cũng chỉ là lớp sơn phủ kín bên ngoài đó thôi.

Hỡi thế nhân ! Hỡi chư hướng đạo lãnh đạo ! Hỡi chư đạo hữu ! Bần Tăng khuyên tất cả hiện diện hôm nay, là những nguyên nhân  giác ngộ trong thế pháp Di Lạc Hạ Nguơn giữa thời  Long Hoa Đại Hội  - Cơ cuộc sảy  sàng kỳ chót, dù  muốn dù không, đều phải nhận chịu trong sự sảy sàng chọn lọc.

Hỡi chư đạo  hữu ! "Trí trung hòa vạn vật dục yên". Người lãnh  đạo, bậc hướng đạo lại còn có một vai trò quan trọng ở thế pháp Di Lạc ngày nay.

Con rồng thiêng, người  có thể vẽ được dưới một danh họa  phác họa, chứ chưa bao giờ đã thấy thực sự con rồng thiêng đó.  Vì thế, Đại Hội Long Hoa khai diễn, chỉ có những  bậc chân tu mới  nhìn thấy được, cũng  như chỉ có Thánh  nhân mới nhìn thấy được rồng thiêng.

TRÚC LÂM THIỀN ĐIỆN

(07 - 04 - Canh Tuất (11-5 -70)
Vạn Hạnh Thiền Sư
Thế pháp Di Lạc Hạ nguơn / Vạn Hạnh Thiền Sư

Phật Tiên buổi chót đến hồng trần,
Kêu gọi người đời rõ lý chân,
Chớ để linh tâm vùi tục lụy,
Nên ngừa cám dỗ của tà thần.

Đức Quan Âm Bồ Tát, Liên Hoa Cửu Cung, 03-01 Ất Tỵ, 04-02-1965

Chúng tôi rất hoan nghênh và sẵn sàng tiếp nhận các ý kiến đóng góp của bạn để phát triển Nhịp Cầu Giáo Lý ngày một tốt hơn.


Hãy gửi góp ý của bạn tại đây