

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Tam giáo Việt Nam đã có một lịch sử lâu dài, kể từ thế kỷ I, II trở đi, cho ...
-
"Nhắc lại đoạn đầu tôi nhập môn rồi, khiến lòng tôi suy nghĩ cuộc đời không thấy ích gì cho ...
-
Vũ trụ bao la thiên hình vạn trạng, trước mắt chúng ta thấy được, là do sự cảm nhận; sự ...
-
Bài Tổng luận trích quyển "TÌM HIỂU TÔN GIÁO CAO ĐÀI" do CQPTGL xuất bản năm 2009, tái bản 2013
-
. . .Trở lại với chúng ta, những con người sẽ bước đi trên con đường chí hướng của cô ...
-
“ Thầy mong con biết Thầy hiểu Đạo, Cho thế gian cải tạo thanh bình; Lòng Thầy thương cả chúng sanh, Trong tình ...
-
Giải pháp ưu việt nhất để cứu độ con người là con người làm thế nào phát huy tối đa ...
-
Hai chữ “giao lưu” đem lại ấn tượng về những mối quan hệ đa phương nhắm đến sự thông cảm, ...
-
Người tín đồ Cao Đài tin rằng các bậc Giáo Tổ từ Nhứt Kỳ đến Nhị Kỳ Phổ Độ đều ...
-
Người tôn giáo sống trong khung cảnh bao quát cởi mở và yêu thương đại đồng, luôn luôn có những ...
-
“Ta là ánh sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 9 giờ đêm 01 tháng 01 Quí Hợi THI ĐÔNG mãn xuân sang ấy ...
Thiện Hạnh
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 02/01/2010
Cư trần lạc đạo
Điều đó nghe có vẻ nghịch lý, nhưng quả thật đúng như vậy. Vì thế, tuy con người phải lăn thân trong trần cấu, chịu nghiệp lực giăng bủa nhưng vấn đề là làm sao hành giả giữ được tâm hồn thanh tịnh an nhiên. Đó chính là tạo cho mình một cuộc sống hạnh phúc an vui trong hoàn cảnh khổ đau, phiền trược nầy.
"Tuy sống tại trần gian thể xác,
Mà tâm hồn siêu thoát thảnh thơi,
Vui câu lạc đạo trong đời,
Xác thân ở tục, hồn chơi Thiên Đình."Đức Vạn Hạnh Thiền Sư, MLTH, 19-9 Tân Hợi (6-11-1971)
Cổ đức có câu: "Vi nhân nan đắc" hay "thiên hạ tối linh", hàm ý là sanh được làm người rất khó, vì con người đứng vào bậc linh tri nhất so với vạn loại trong mối tương quan "Tam tài đồng đẳng" là thiên-địa-nhơn. Vậy nên, con người không thể phó thác, bỏ mặc số phận cho dòng đời lôi cuốn như cánh bèo trôi dạt đến một phương trời vô định. Như thế thật uổng kiếp làm người.
"Một khi con người sống một đời sống không định hướng, hành động không chủ trương, sinh hoạt không mục đích, đó là con người sống bằng cái sống bấp bênh như bọt bể đầu gành, như mây trên đỉnh núi, mặc dù cho có tụ có tan, bao nhiêu sự sống cũng chẳng đáng kể.
Bởi thế nên người tu hành học đạo tức là người tìm lẽ sống chính danh của mình để trở về cùng Thượng Đế. Ngày nay chư hiền đệ hiền muội được kề vai gánh đạo trên quãng đường thiên lý, giữa lúc đời nghiêng ngửa, đạo lu mờ. Đó là chư hiền đệ đã tìm lấy cái sống thực của chư hiền đệ hiền muội rồi đó vậy."Đức Giáo Tông Đại Đạo, CQ, 20-12 Tân Hợi (4-2-1972)
Muốn thưởng xuân phải biết ý nghĩa của mùa xuân, muốn thưởng thức hương vị của tách trà thì phải biết cách thức uống trà hay trà đạo. Do vậy, muốn sống một cuộc đời an vui hạnh phúc trong hoàn cảnh ưu phiền của thế thái nhân tình hay nghịch cảnh trái oan thì con người cũng phải biết cách sống hay nghệ thuật sống.
"Mỗi người tự biết cách sống thì mới sống cuộc đời thư thái ung dung, mặc dầu trước mọi sự vật thay đổi của trần gian thăng trầm nóng bỏng. Ai dám nói là không có gì liên hệ, không có gì ràng buộc, nhưng con người đã độc lập được cái sống đạo thì có ngăn ngại gì đâu, vì họ đã sống vui với cái tự do của họ trên đường thành trụ hoại không, luân hồi nghiệp quả rồi. Con người ấy với Trời đất là một vậy."Đức Bảo Pháp Chơn Quân, CQ, 01-5 Canh Thân (13-6-1980)
Như vậy, sống đạo chính là biết cách sống vậy. Tuy thân phải chịu nghiệp quả trái oan, nhưng tâm vẫn an nhiên tự tại; tuy cuộc đời có thăng trầm bĩ thới, nhưng tâm vẫn bình thản như nhiên. Tuy công việc hàng ngày biết bao bộn bề lo toan, nhưng cách ứng xử vẫn thư thái thong dong. Bởi lẽ, con người đã từng bước trên con đường huyền đồng cùng Tạo vật.
Đó chính là con người tuy chịu lăn thân trong trần cấu mà không bị tạp nhiễm bởi cuộc đời ô trược nầy. Bởi lẽ, con người lúc ấy đã độc lập với ngoại cảnh nhưng vẫn hòa nhịp cùng vũ trụ thiên không.
"Thân ở tục lòng trần chẳng nhiễm,
Tập hằng ngày tu niệm gìn tâm,
Lọc lừa để tránh sai lầm,
Việc hành chánh đạo vui thầm luôn luôn.
Còn ở thế vai tuồng thế sự,
Tùy cơ duyên cư xử cho xong,
Dùng phèn nước đục lóng trong,
Tập rèn tư tưởng tâm hồn thanh cao.
Dù ở chỗ nơi nào cũng thế,
Tiếng thị phi chớ nệ chê khen,
Ao bùn kìa ngắm bóng sen,
Ngàn năm muôn kiếp chẳng phen nhiễm bùn."Đức Vạn Hạnh Thiền Sư, MLTH, 8-4 Canh Tuất (12-5-1970)