Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
9. TU KỶ 修 己 – ĐÃI NHÂN 待 人
191. Xí giả bất lập, khóa giả bất hành. Tự hiện giả bất minh; tự thị giả bất chương; tự phạt giả vô công; tự căng giả bất trường. Kỳ ư Đạo dã, viết dư thực chuế hành, vật hoặc ố chi. Cố hữu Đạo giả bất xử. [Đạo Đức Kinh, chương 24]
【Dịch】 Nhón chân lên, không đứng được. Xoạc chân ra không đi được. Tự coi là sáng nên không sáng. Tự xem là phải nên không hiển dương. Tự kể công nên không có công. Tự khoe mình nên không trường tồn. Về phương diện Đạo mà nói, đó là các thứ thừa thải. Có người ghét chúng. Nên người có Đạo không màng.
-
"Cơ biến dịch vô cùng của Tạo Hóa không phút giây ngừng nghỉ, hết Đông Xuân lại, rồi Hạ đến Thu sang.
Mỗi thời tiết đều có Đạo sinh sôi và Đức hàm dưỡng của Đất Trời vạn vật. Đó là thời tiết của một năm. Còn lẽ bỉ thới hưng vong là thời của thế vận, thiên cơ luân động theo nhịp độ vận hành. Dù lớn hay nhỏ đều không ra ngoài cái vòng Tạo Hóa.
Bởi thế Cố Thánh khi ghi lại những đường nét Chu Dịch tuần hoàn đều nhắm vào Đạo Thời-Trung. Vậy thế nào là Thời Trung?
Làm sao lãnh hội được thời Trung đó? "
-
Đức Chí Tôn đã ban cho nhân loại thuật ngữ "Cao Đài" để nhất quán đích điểm tiến hóa của con người và vũ trụ xuyên suốt qua tôn giáo, giáo lý và đạo pháp.
-
Thế giới thần bí đang "bùng nổ" quay trở lại với công chúng ! Dường như sau ba thế kỷ duy lý trí, con người ngày nay thèm muốn quay trở lại những điều huyền hoặc. Xâm chiếm kẻ hở của các tôn giáo truyền thống, lướt trên cơn điên của thời kỳ khủng hỏang kinh tế tại Tây phương thần bí xuất hiện khắp nơi...
-
Lời nói đầu
HÀNH TRÌNH LƯU DẤU (TẬP 2)
“Hành trình lưu dấu” là lời nói đầu của Tập KỶ YẾU CAO ĐÀI GIÁO LÝ I (2009), nay Ban Biên Tập tiếp tục Tập Kỷ Yếu này nên câu chuyện sẽ là “ Hành trình lưu dấu 2”.
Kỷ yếu trước, BBT chủ ý giới thiệu nhiều thành phần tác giả gồm các vị Đạo trưởng, Đạo huynh, đến hàng Nữ phái và Thanh thiếu niên đã để tâm tư góp mặt trên các số CĐGL từ khi thành lập CQPTGL đến những năm 80-90.
Kỷ yếu thứ hai này được chọn những bài viết tương đối nổi bật về giáo lý Đại Đạo, về đường lối hành đạo, về tư tưởng đạo học, về đức tin và kiến thức tôn giáo nói chung trong những số tiếp theo.
Đặc biệt, các tác giả trẻ đã có những nét sáng tạo, tư duy mới qua các bài viết của mình. Các anh chị khác thể hiện khả năng nghiên cứu đạo học nhưng cũng không quên giới thiệu những bài học căn bản của người tín hữu, kể cả bước sơ cơ tu tập công phu đại thừa.
Vẫn có những cảm tác bằng tình cảm thiêng liêng vào những mùa Xuân, mùa Thu, hoặc tình thương của đàn anh, đàn chị đàn em trên đường tiếp nối đạo nghiệp tiền nhân.
Trong tinh thần đồng sứ mạng Đại Đạo TKPĐ, các vị môn sanh Minh Lý đã gửi cho CĐGL những bài viết làm phong phú thêm bức tranh “vạn giáo nhất lý”.
Ban Biên Tập Cao Đài Giáo Lý vô cùng cảm kích lòng ưu ái của quý vị Đạo trưởng, Đạo tỉ, chư huynh đệ tỉ muội, các giáo sĩ, tu sĩ, tu sinh đã nhiệt tình đóng góp bài vở cho Nội san của Cơ Quan, kể cả những vị chưa có bài đăng trong Kỷ yếu này vì khuôn khổ có hạn..
Nội san CĐGL luôn luôn đón nhận ý kiến xây dựng của quí độc giả để Tập san ngày càng tiến bộ trên đường Sứ mạng làm “điện đài thâu phát những động năng thúc đẩy sự thống nhất tinh thần cho toàn đạo”.
Mong rằng những lời chân thành trên đây là nhịp cầu giao cảm thắt chặt tình đồng đạo, đồng Thầy, đồng sứ mạng Tam Kỳ Phổ Độ.
Ban Biên Tập Cao Đào Giáo Lý
Tháng 6 năm Tân Tỵ 2013
-
Trên lãnh thổ Việt Nam, nền văn minh sớm nhất là nền văn minh sông Hồng gắn liền với nền văn hóa Đông Sơn nổi tiếng, với quá trình hình thành nước Văn Lang đời Hùng Vương và nước Âu Lạc đời An Dương Vưong
-
Khai minh Đại Đạo để cứu độ vạn linh thời Hạ Nguơn này, Đức Thượng Đế Chí Tôn đã nêu lên Tôn chỉ “Tam giáo qui nguyên, ngũ chi phục nhất” và mục đích “Thế đạo đại đồng thiên đạo giải thoát” . Nhưng chiếc chìa khóa để triển khai tôn chỉ và thực hành mục đích, phải nhờ đến các Đấng Thiêng Liêng trui rèn bằng giáo pháp và đạo pháp hay giáo lý và pháp môn, lập thành Tân Pháp Đại Đạo.
Nói là Tân Pháp, nhưng kỳ thật là trùng hưng Cựu pháp cộng với Chánh pháp khai minh Đại Đạo bằng nguyên lý Thiên Nhân Hiệp Nhất hay nói dễ hiểu hơn là “Trời đến với chúng sanh để khai Đạo tự hữu trong lòng chúng sanh”. Chúng ta có thể chiêm nghiệm Chánh pháp ấy qua lăng kính Đạo học và Giáo pháp với đề tài: TỪ TRUNG DUNG ĐẾN HOÀNG CỰC và TỪ NHO TÔNG CHUYỂN THẾ ĐẾN THẾ PHÁP DI LẠC
-
[Ảnh: Miếu Thần Nông tại đình Bình Thủy]
Trong quá trình Nam tiến, cư dân từ miền ngoài vào khai khẩn vùng đất hoang Nam bộ đã gặp không ít khó khăn do thiên tai địch họa gây ra, thú dữ hoành hành. Cuộc sống ngày càng ổn định, thiết chế văn hóa làng xã cũng bắt đầu hình thành.
-
Vĩnh Nguyên Tự
Ngọ thời, 03-12 Tân Hợi (18-01-1972)
-
Thời kỳ mạt pháp là thời kỳ được bắt đầu từ sau khi đức Phật nhập niết bàn 1500 năm, được khái lược trong ba điều trọng yếu: Có giáo lý, không hành trì, không quả chứng.
Chư Tổ sư giảng về điều này như sau: Thời mạt pháp chẳng phải là không có người hành trì. Song kẻ hành trì đúng theo giáo lý rất ít, hầu như không có, nên mới gọi là không hành trì. Mà bởi hành trì không đúng nên không có người chứng đạo. Bởi thế nên chư Tổ thường than: “Người học đạo nhiều như lông Trâu, người đắc đạo như sừng Thỏ.”
-
Đêm Trung Thu Bàn Đào Hội Yến,
Cuộc tương phùng u hiển tình thâm;
Chứng lòng Mẹ mới giáng lâm,
Nương huyền linh điển âm thầm nhủ khuyên.
Giác ngộ phải nhớ đàng quay lại,
Bằng muội mê khổ hải trầm luân;
Con ôi! Thế lộ trông chừng,
Noi theo chánh đạo chớ dừng bến mê. . .
-
Đức Ngọc sanh vào ngày 1.9 Canh Dần (1890) tại Cần Giuộc. Từ nhỏ đến khi trưởng thành Ngài sống cạnh cha (là Ngài Lê Văn Tiểng, một gương đạo hạnh mẫu mực). Đến năm 1908, từ khi Ngài Lê Văn Tiểng xây dựng ngôi Vĩnh Nguyên Tự, người thanh niên 19 tuổi Lê Văn Lịch đã hòa mình hẳn vào môi trường đạo đức. . .
