Thống Kê Newsletter
Lần đầu đến với Nhịp Cầu Giáo Lý?

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

 
Có thể bạn chưa xem qua
  • Do đâu có hòa bình an lạc cho thế giới? / Thánh giáo Đức Mẹ & Đức Đạo Tổ

    Đức Vô Cực Từ Tôn:

    "Kìa con ! Đời đang loạn lạc, người  người mong vọng hòa bình, tôn giáo đang chia rẽ, tín đồ  đạo hữu mong vọng điều hiệp  nhứt, mà hòa bình do nơi  đâu hỡi con ? Hòa bình  hay hiệp nhứt, Đức  Thượng Đế đã ban  cho mỗi con từ  khi mới đến trần gian. Con hãy tìm đem ra mà sử dụng. Tâm con hòa bình, thế giới sẽ hòa bình, tâm con hiệp nhứt, tôn giáo sẽ hiệp nhứt. Các thứ ấy con không thể cầu ở tha lực tha nhân mà có đâu con ![1]


    [1]Thánh Thất Bình Hòa, 14 rạng Rằm tháng 8 Canh Tuất (14-9-70)


  • Khái niệm "Tôn giáo" đã được tranh cãi rất nhiều và vẫn chưa đi đến một kết luận, dù hiện nay "tôn giáo" đã trở thành là vấn đề lớn chung của toàn cầu vì những biến động tôn giáo không ngừng xảy ra trên thế giới; và dường như con người đang cảm thấy bế tắc trong việc tìm ra một giải pháp cho hòa bình nhân loại trong đó bắt buộc phải tháo gỡ những vướng mắc bắt nguồn từ "tôn giáo".


  • Không thầy đố mày làm nên,
    Công danh gặp bước chớ quên ơn thầy.
    Yêu kính thầy mới làm thầy,
    Những phường bội bạc sau này ra chi.


  • Khai cơ để mở cửa Huyền, / Đức BÁC NHÃ THIỀN SƯ

    Pháp tu luyện huyền môn Bác Nhã,
    THÍCH, ĐẠO, NHO gồm cả thiên nhơn;
    Cũng đồng phá vọng hiển chơn,
    Thành PHẬT nhập THÁNH, đắc đơn cũng là.


  • Bài viết này giới thiệu về tiền thân của đức Lý sống vào thời nhà Đường, Trung Hoa và đức Lý với vai trò Giáo Tông Vô Vi của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.


  • Quyển sách “Tâm tĩnh lặng” , gồm những bài viết cô đọng có tựa đề: Đạo giản dị, trung đạo, tự chứng ngộ, diệt trừ phiền não, chỉ bấy nhiêu thôi, thiền trong mọi động tác, giới định huệ, biết mình biết người, hãy để cho người khác được tự tại, xả bỏ, chính niệm, cốt tủy của thiền quán, kiên trì, quên thời gian đi, lá vẫn cứ rơi, nói ít, chạy đi đâu bây giờ?, dựa vào chính mình, vô ngã, v.v.
    Trong bài viết: “Chỉ bấy nhiêu thôi” có nội dung: Thế giới nầy cũng chỉ bấy nhiêu thôi vì bị thống trị bởi định luật tứ khổ (sanh, lão, bệnh và tử) và vô thường. Chúng ta chơi đùa với cuộc sống một chút để có niềm vui một chút, nhưng sự vui thú nầy dù cho có kéo dài bao lâu đi nữa, cũng chỉ thế thôi. Dù cho những thứ gì khoái lạc, thơm ngon, thú vị và đẹp đẽ đi nữa thì cũng chỉ bấy nhiêu thôi...


  • Hội Yến Diêu Trì là một trong những sự kiện trọng đại của thời kỳ tiềm ẩn trong lịch sử hình thành Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ. Tuy nhiên, phần lớn các sử gia Cao Đài chỉ mới chuyển tải được nội dung tổng quát chứ vẫn chưa nhấn mạnh đến vài chi tiết căn bản như danh hiệu chính xác của Đấng Nữ Thiêng Liêng cao cấp gắn liền với sử kiện này là gì... Vì thế với những thông tin đã được phổ biến qua sách báo hay bài thuyết đạo của một số tác giả đã làm cho một số lớn tín hữu Cao Đài chúng ta chưa được cung cấp chi tiết thật sự chính xác theo lịch sử.
    Chính vì vậy, có một nhầm lẫn khá nghiêm trọng đã xảy ra và kéo dài cho đến hiện nay! Từ sai lệch này đã dẫn đến một vài hệ lụy khác.
    Để có thể khắc phục phần nào sự cố đáng tiếc này, chúng ta cần lật lại các trang sử và cất công đi tìm những chứng cứ để góp phần điều chỉnh những lệch lạc nhận thức về Đức Chưởng Quản Diêu Trì Cung hầu góp phần gầy dựng việc “thống nhứt tinh thần” cho toàn đạo với sự kiện lịch sử hết sức quan trọng này!


  • Tất cả vũ trụ vạn hữu là một trường dịch hóa miên miên bất tuyệt, sinh động vô cùng. Nên Dịch, Hệ Từ, có câu: "Sinh sinh chi vị dịch". Nếu nói sanh ra rồi chết, chết rồi lại sanh thì con người có thấy nghĩa lý gì, thú vị gì mà còn có gì hữu ích chăng ?


  • Thiên Quan Tứ Phước là vị quan nhà Trời xuống trần gian chăm lo cho dân, ban bố mọi sự tốt lành cho sự sống ấm no hạnh phúc của dân chúng.

    Vị quan nhà Trời ấy, theo truyền sử, đó là VUA NGHIÊU (2357-2255 trước CN). Sở dĩ Ngài được xưng tụng là "Thiên Quan Tứ Phước" là vì công đức của Ngài ban rải cho nhân dân rất đỗi to tát.

    Truyền sử ca ngợi rằng: "Vua Nghiêu rất thương dân. Ngài nói: "Thấy một người dân đói, ta thấy như là ta đói; thấy một người dân rét, ta thấy như là ta rét; thấy một người dân bị áp bức, ta thấy như là ta bị áp bức". Vua Nghiêu cho đặt trống và bảng trước triều ca. Hễ ai muốn can gián, khuyến cáo nhà vua, thì hoặc đánh trống xin vào triều kiến, hoặc là viết lời gián nghị lên bảng.


  • “Tam Kỳ Phổ Độ là một giai đoạn quan trọng trên lịch sử diễn tiến của nhân loại trong kỳ Hạ Nguơn. Đây là thời kỳ có một không hai trong quá trình tiến hóa tâm linh nhân loại.

    Vì được diễm phúc hồng ân lớn lao duy nhất Thượng Đế giáng trần lập đạo cứu độ và tận độ nhân loại cũng đang thời kỳ tiến đến mạt kiếp, ác nghiệp chồng chất bao đời cũng đang đến hồi tác động với muôn vàn tai họa khủng khiếp.

    Sự chênh lệch cách xa, một bên trí năng phát minh khoa học, và một bên đạo đức lương tri tạo nên tai họa khủng hoảng mờ mịt không lối thoát”.[1]


  • Hằng ngày ở nhà, mỗi khi bận việc, má thường bảo tôi thay má châm nước cúng Thầy. Nhờ vậy mà lên tám, lên chín, tôi đã thuộc nằm lòng tất cả các bài kinh Thiên đạo cúng tứ thời mặc dù không hiểu nghĩa lý chi cả.


  • Con đường đi đến chỗ trực nhận cái tâm tuy muôn nghìn lối nẻo, song tựu trung lại chỉ có hai hướng chính mà thôi. Cũng phải nói thêm rằng, chỉ đến Tam Kỳ Phổ Độ con người mới thực sự được ban trao một khả năng mới không hạn định vào bất cứ phương cách chi tiết nào miễn sao việc đó nằm trong phạm vi của pháp môn Tam Công, đây chính là tổng pháp tông của người Cao Đài.


    Người bạn biết bay

    Nhạc và lời: Trần Bửu Long

    Con có người bạn biết bay là tiếng chuông tiếng chuông tiếng chuông ở trong thánh đường. Khi con đọc kinh tiếng chuông chìa đôi cánh chở con thăm thiên đường. Gió lồng lộng bên tai ngắm Phật ngắm Tiên không muốn quay trở về.


    Em đi trên con đường

    Nhạc và lời: TRẦN BỬU LONG

    Vui hát trong câu ca là la la la. Đôi bướm vui tung tăng lượn trong muôn hoa. Đường về Đài Cao đường chung của muôn nhà. Mình cùng vang ca quên mất đường xa.

    Nâng bước chân em đi đường xa xa ơi. Vang tiếng vang em ca về trao muôn nơi. Ngày này học Đạo Cao ngày sau sẽ giúp đời. Chờ bình minh lên tung cánh ngàn khơi.


    Dưới bóng cờ Đại Đạo

    Nhạc và lời: Thiện Quang

    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Là Việt nam, ta chung dòng máu; Nam Bắc Trung, chỉ một Đài Cao.
    Đem đạo ra chúng sinh, Một non sông một nghĩa tình,
    Cao Đài vẫn chung gia đình, Về đây với màu áo trắng;
    Chung cùng một ước mơ, Một tâm tư một bóng cờ,
    Cao Đài quyết tâm phụng thờ, Kỳ ba nhân thế mong chờ.

    Hò lơ hó lơ hó lơ.
    Sáng muôn phương! Ánh đạo quê hương!
    Chợt nhớ bao người trải nắng dầm sương
    dâng hiến cuộc đời để cờ cứu độ tung bay,
    đất nước ngàn năm vọng vang tiếng kinh Cao Đài.

    Đạo gốc bởi nơi tấm lòng tín thành hiệp hòa,
    Dẫu nắng dẫu mưa đức tin càng thêm thiết tha,
    Khí phách Tiền giang như Thái sơn một thời khai phá,
    Áo trắng Hậu giang như mây trời vạn thuở không nhòa.

    Rực sáng khắp trời Đông, Ánh Đạo từ đất Lạc Long,
    Trăm năm khéo bận lòng, Thế gian là sắc là không;
    Tâm chí đại đồng cũng là tấm tình non sông,
    Cứu thế kỳ ba hạ nguơn xứng danh Tiên Rồng.

    Ôi non linh nước thiêng, Chừ ai con Rồng cháu Tiên,
    Kỳ ba chấn hưng chân truyền, Cho hiển vinh ngàn năm văn hiến;
    Đây Trung Châu núi sông, Trường Sơn bên bờ biển Đông,
    Trời Nam đắp xây đại đồng, Để năm châu cùng hưởng ân hồng.

    Khoan hỡi khoan khoan hò.
    Có ai về, ai về miền Trung nước tôi,
    Để nghe câu kinh tứ thời núi sông bồi hồi.
    Cờ Đạo in bóng trong lòng đất,
    cờ Đạo in bóng trong hồn nước,
    Để xây thánh đường, ngôi thánh đường nội tâm thế nhân.

    Đem thương yêu đắp xây nhân hòa,
    đem trung kiên đắp xây bửu tòa,
    Cho Đông Tây Bắc Nam chung tình,
    Cho năm châu, bốn phương thái bình,

    Ôi Việt nam gấm hoa, Này Nam quan này Bắc hà,
    Dốc lòng phát huy đạo nhà, Kỳ ba dưới đại ân xá;
    Khai nguồn mạch Thánh Tâm, Kìa Giao Châu Đạo khởi mầm, Kiếp người nổi trôi thăng trầm, Trời đêm thắp ánh trăng rằm.

    Tuyết sương đã phủ đầu non, sương tuyết đầu non (ối a đầu non); Hiên tây gió lạnh từng cơn, bóng trăng đã tròn (ối a trăng tròn);
    Thế trần giữa thời Hạ nguơn, muôn lối ngược xuôi biết đâu dại khôn? Ngọc Kinh ai nhớ lối về, lối về cung son (ối a cung son).

    Bước chân sứ mạng đường xa, chân bước đường xa (ối a đường xa); Thương nhau, gắng lòng cùng nhau đắp xây nhân hòa (ối a nhân hoà);
    Bóng cờ cứu độ kỳ ba đưa bước vạn linh đến bên Trời Cha; Dụng cơ thánh đức thái hòa, trẩy hội Long Hoa (ối a Long Hoa).

    Chung nhau muôn cánh tay, Đài Cao ta cùng đắp xây,
    Việt Nam sáng danh đạo Thầy, Giương khắp nơi ngọn cờ nhân ái;
    Bao la trên ngũ châu, Dù Đông Tây dù Á Âu,
    Tình thương trải ra hoàn cầu, Để nhân tâm rực ánh đạo mầu.

    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Đường kỳ ba quy nguyên tam giáo,
    hiệp ngũ chi chung một Đài Cao.
    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao;
    Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao; nhân loại cùng Đài Cao.


    Chúng ta là nhân loại

    Nhạc và lời: Võ Thành Văn (1985)

    Tuổi xuân ơi, nhiệt huyết đang dâng trào,
    vì ngày mai, hãy đứng bên nhau,
    Dù nơi đâu, tuổi xuân khắp năm châu,
    xin bắt chung nhịp cầu, hàn gắn tình nhân loại.
    Đến với nhau, vượt trùng khơi ngăn cách.
    Xóa tan biên cương, vượt qua muôn oán thù.
    Kết liên lòng người, này tình thương Chí Tôn,
    Mang đi muôn phương, sưởi ấm muôn tâm hồn.
    Bạn tôi ơi, ta là nhân loại!
    Vàng, đen, trắng, vẫn anh em cùng Cha.
    Nào, chung tay xây dựng nhân hòa!
    Cùng thế giới, là cùng mái nhà.
    Bạn năm châu, đâu còn xa lạ.
    Ngàn ngôn ngữ, hãy ca chung bài ca.
    Tuổi xuân ơi, gió lộng chân trời
    Bắt tay nhau đi, tình bạn đón mời.


    Trên đường dài con đi

    Trên đường dài con đi, muôn ngàn hoa nở rộ.
    Trên đường dài con đi, Thiên thần du dương hát.
    Mẹ ơi Mẹ, Mẹ dẫn bước con đi.
    Mẹ ơi Mẹ, Mẹ tiếp sức con đi.


    Tình mẹ

    Cây trên rừng, có bao nhiêu lá, Mẹ thương con kể đã nhiều hơn. Nước trên nguồn, chảy bao nhiêu giọt, hồng ân Mẹ nhiều hơn.


    Giọt tình thương

    Con xin cúi đầu trước tình thương bao la của Đức Mẹ kính yêu. Con xin làm giọt tình thương trong mắt Mẹ - đại dương.
    Ca sĩ:Trọng Nghĩa


    Lý về nguồn

    Hò ơi... Gặp mối chơn truyền, đời có mấy người đâu.
    Sương trắng mái đầu, thời gian như bóng câu.
    Tháng năm chẳng chờ, những ai hững hờ.
    Long Hoa vẫn mở khoa kỳ nơi thế gian.
    ....

    Đã mang nợ non sông, há đi về tay không?
    Chút cơ nghiệp Tiên Rồng, đạo Trời in bóng... hò ơi, Điểm tô tòa Cao Đài, để dân Việt nhớ hoài, sứ mạng độ nhân loài.


    Lá cờ Đạo

    Màu vàng, màu xanh, màu đỏ - ngọn cờ Đại Đạo Cao Đài.
    Giữa bầu trời cao lộng gió, lá cờ tung bay, tung bay.
    Màu vàng là màu Phật giáo.
    Màu xanh là màu đạo Tiên,
    Màu đỏ là màu Nho giáo,
    Cả ba màu Tam giáo quy nguyên.


    Bóng đò Bát Nhã

    "Non linh đất thánh trời xuân,
    Đường trần bao dấu chơn quân lạc loài;
    Lộc Trời đã giữ trong tay,
    Đạo Trời vun quén ngày ngày cho xinh."

    Đức Lý Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo, Minh Đức Tu Viện, Tuất thời, 25-01 Giáp Dần (16-2-1974)


    Phật Tiên buổi chót đến hồng trần,
    Kêu gọi người đời rõ lý chân,
    Chớ để linh tâm vùi tục lụy,
    Nên ngừa cám dỗ của tà thần.

    Đức Quan Âm Bồ Tát, Liên Hoa Cửu Cung, 03-01 Ất Tỵ, 04-02-1965

    Chúng tôi rất hoan nghênh và sẵn sàng tiếp nhận các ý kiến đóng góp của bạn để phát triển Nhịp Cầu Giáo Lý ngày một tốt hơn.


    Hãy gửi góp ý của bạn tại đây