Thống Kê Newsletter
Lần đầu đến với Nhịp Cầu Giáo Lý?

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

 
02/02/2011
Đức Chí Tôn và Chư Tiền Khai Đại Đạo

Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 02/02/2011

Thánh giáo giao thừa

Nam Thành Thánh Thất, Tuất thời, Mùng 1 tháng Giêng Canh Tuất (6-2-1970)
(Bộ Phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý - Đ.Tử Thanh Căn)

THI

Sớm bể chiều non mỏi cánh đâu,
Chẳng ham vui cũng chẳng đeo sầu;
Thế nhân ai muốn cùng Ta dạo,
Trong tiết xuân trời tự tánh thâu.

BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, Tiểu Thánh chào đẳng đẳng chư vị Thiên sắc đạo tâm lưỡng phái đàn tiền. Nhân dịp xuân về, Tiểu Thánh vâng lịnh giáng báo tin có Đức Chí Tôn giá ngự, Tiện đây, Tiểu Thánh đề một câu thơ chúc xuân mới trần gian cùng toàn Đạo.

THI

Xuân thế phô bày vạn ý thơ,
Xuân tâm hiện tướng thuận Thiên cơ;
Xuân hoa nở rộ vườn xuân Đạo,
Xuân cả toàn linh trọn hưởng nhờ.

Vậy chư vị thành tâm nghiêm lễ tiếp giá, Tiểu Thánh xuất ngoại ứng hầu, thăng ./.

Tiếp điển :
Thầy linh hồn các con.

THI

Tâm sẵn Ngọc Minh há kiếm ngoài,
Chuyển luân Hoàng đạo hiện Cao Đài,
Chơn truyền Thượng hạ ban từ thử,
Sự nghiệp Đế Thiên đã định bày.

Thầy mừng các con nam nữ hiện diện đàn tiền. Trong giờ Xuân Canh Tuất, Thầy đến trần gian với các con, ban cho muôn loài, cho các con từ điển để tiếp nhận một tuổi đời đầy kinh nghiệm và giác ngộ hơn. Thầy miễn lễ, các con an tọa.

Các con ôi ! Mùa xuân, một mùa lập lại công cuộc sanh trưởng thâu tàng. Các con hãy nghĩ lại cái gì nên bỏ và những gì nên đem theo cho cuộc hành trình sắp đến bước đường trọn vẹn những tiến bộ và trong sạch.

Đời sống các con nơi cõi tạm này xét lại một kiếp người còn được những gì đó các con ? Mỗi độ Xuân về là mỗi lần các con tăng trưởng và cứ thế trong khoảng thời gian này các con làm thế nào để mang lại cho mình, cho mọi người một nghiệp dĩ khả quan tinh tiến để không uổng đi sự sống còn trước khi bước vào nẻo tử.

Phương pháp làm cho các con đủ năng lực và tính chất bảo vệ quyền hạn của địa vị con người đều đặt trọn vào ý nghĩa mùa Xuân, vì nó là biểu tượng cho sự ấm áp, cho tình thương nơi Thầy và cho sự sống vĩnh cửu hằng hữu với vũ trụ không gian.

Vậy thì các con nên căn cứ vào nghĩa lý ấy mà gìn giữ tâm linh được điều hòa thanh tịnh luôn hầu nuôi nấng chơn tánh toàn thiện toàn giác của Thầy đã ban cho mỗi con ngày nào.

Không cứ phải một mùa xuân cách hạ thu đông, hai mùa xuân hoặc trăm vạn mùa xuân phát sinh vào thời gian ngắn ngủi, mà mùa nào chí những mùa nào, các con vẫn trau luyện tâm mình được tươi nhuận ấm áp dịu hiền, không sân hận, không si mê, không tham vọng, thì các con tự khắc đã gần gũi với Thầy rồi đó.

Nhưng Thầy là gì hỡi các con ?
Thầy cũng dư hiểu mỗi con lớn nhỏ đều định nghĩa được Thầy và biết rõ đặc tính của Thầy. Tuy nhiên, lắm lúc sự hiểu biết bằng tri thức ấy đã phai mờ vì phàm tâm vọng ý của các con rồi hóa ra chẳng hiểu gì hết.

Nếu các con thật hiểu được Thầy, thật hiếu với Thầy như hơi thở của các con không bao giờ quên, thì chừng ấy mới mong bắt chước theo Thầy mà hành động.

Lâu nay nhiều con đã lắm lời tán tụng Thầy bằng bài thương yêu, Thầy là Cha của sự thương yêu. Bởi thương yêu mới dựng nên càn khôn thế giái, nhưng có mấy con đi đúng lời ấy đâu !

Những sự kiện về Thầy được nêu ra như thế để các con thâm nhập vào lòng, thiệt hành rốt ráo chớ không phải để các con lấy nó làm tiêu ngữ che mắt thế nhân.

Thật sự, lẽ cùng cực của Đạo là mức tuyệt đối. Hễ tuyệt đối thì không nói đến điều thương sự ghét. Song vì các con sống nơi thế gian là trường đối đãi, thì sự từ bi bác ái được nêu lên là việc thường để răn lòng mỗi con mà thôi.

Như vậy, các con được sống trong mùa xuân miên viễn, không hạn định, không hủy bỏ theo thời gian. Ấy là xuân đạo đức.

Ngày xuân năm nay, Thầy chỉ mong các con dọn sạch lòng mình để chào đón mùa xuân và phải nhớ là mùa xuân đạo đức vĩnh cửu nghe các con.

Đại khái xuân đời, cảnh vật có chi các con ! Cành hoa chớm nở tươi xinh, các con nâng niu cành lá, vun tưới gốc cây, ngửi mùi thơm trong nhụy. Sao các con không vun tưới cội lành đạo cả, nâng niu sang sửa chơn tâm cho thật tươi nhuận sáng suốt để rồi ngửi lấy đạo vị nhiệm mầu tự lòng con khai phát.

Hỡi các con ! Riêng nơi Nam Thành Thánh Thất này là một di sản của hàng Tiền Bối để lại. Các con là những người nối tiếp nên hòa thuận thương yêu nhau, tiến triển trên sứ mạng Tam Kỳ Phổ Độ, vì quyền pháp đạo luật có nghiêm minh thì Đạo pháp mới xiển dương sáng tỏ. Ấy là con hiếu thảo của Thầy và đàn em có nghĩa với hàng Tiền Bối.

Kìa các con nhìn một gia đình nọ, người chủ sử gia đình không phải những người trong đó tôn lên, mà chính là ông, là cha, là vị đầu não trong gia đình, thì dầu cho người đầu não ấy có khôn, có dại, có dỡ, có hay đi nữa, cũng là người chủ chốt trong nhà. Bổn phận làm con, làm em trong đó phải được giữ gìn theo nề nếp mới trọn thủy trọn chung. Bởi trên thế gian này hầu hết sự vật mỗi mỗi đều có gốc, có ngọn của nó. Nếu lấy gốc bỏ ngọn thì chẳng kết quả chi, hay lấy ngọn bỏ gốc thì cũng không làm gì. Phải có đầu có đuôi, như bổn phận đạo đức của mỗi con, mỗi cấp đều phải có trước có sau đó vậy.

Đêm xuân Thầy đến với con,
Ít dòng tâm huyết ngòi son điểm truyền,
Trải qua những tiết Đông thiên,
Ngày xuân sắp đến chân liền bước sang,
Những thôi trắng đỏ xanh vàng.
Điểm tô thêm nét trùng hoan cõi trần.
Quên đi những nỗi não nần,
Vai mang sứ mạng chuyên cần nghe con.
Sơn hà bóng đã mỏi mòn,
Bước chân Đại Đạo sắt son mỗi thời,
Đem thân dâng hiến cho đời,
Cứu người mê muội độ người đau thương,
Là con biết rõ vai tuồng,
Hiếu Thầy, trung Đạo làm gương sau này.
Nắng mưa mỗi lúc vần xoay
Tâm con mỗi lúc đủ đầy đức công,
Rồi con thấy Hội Hoa Long
Tự con đi đến Đại Đồng thưởng răn.
Quản chi thành bại nơi trần,
Thăng trầm bĩ thới tao tân có hồi,
Xuân lòng con đượm sắc tươi,
Hoa lòng con nở tỏa ngời vị hương.
Tủa bay chan khắp tình thương
Muôn loài vạn vật nơi trường thế gian.
Nơi đây Thầy để ít hàng,
Chuyển lời gởi đến trần gian con tường,
Từ nơi thành thị thôn hương,
Sơn khê hà hải bốn phương hưởng cùng
Tuổi đời chồng chất chập chùng,
Con mau bước thẳng Đoài Cung xế rồi,
Mùa xuân đạo đức con ôi !

Giờ lành đầu năm mới, Thầy đến với con chừng ấy thôi. Thầy ban ân chung mỗi con nam nữ lớn nhỏ đều thọ hưởng điển lành Thầy ban rải trên khắp trần gian, và Thầy cũng cho các con mỗi thánh thất thánh tịnh chung quanh hay : là Thầy sẽ cho Hội Đồng Tam Giáo, Tam Trấn hoạch định chương trình hành đạo để các con phát triển khả năng cứu thế độ đời.

THI

Giản dị đôi lời gởi các con,
Trần gian sứ mạng gắng lo tròn,
Lao lung nợ thế vui lòng trả.
Để rạng đạo Thầy, rạng nước non.

Có chư Tiền Bối lai đàn sau đây, các con tiếp điển, Thầy giã từ đàn nội, thăng ./.

Tiếp điển :
THI

Tỉnh giấc mùa Xuân đến với thân,
Bấm tay đếm lại đã bao lần,
Rừng cây thảm cỏ chừ thay đổi
Cũng một chủng loài, cũng sắc dân.

Hội Đồng Tiền Bối Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, Chúng Tiên Huynh chào mừng các em Thiên Ân Hướng đạo, các em đạo tâm nam nữ.

Xuân về, chúng Tiên Huynh đến cùng các em để thăm viếng và cầu chúc các em sang xuân nhiều tiến bộ đạo đức trên đường nhiệm vụ.

Các em ơi ! Mỗi độ xuân về là chúng Tiên Huynh cảm thấy bâng khuâng tha thiết, những hạt chuỗi thời gian trôi qua theo ngón tay Tạo Hóa. Chúng Tiên Huynh lo ngại cho các em chưa tròn sứ mạng trong Tam kỳ Phổ Độ là tự giác và giác tha.

Ôi ! đời còn ly loạn, lòng người còn nhiều đổi thay, thế đạo chưa có người phát huy đúng mức để phổ độ nhơn sanh. Mùa Xuân về, mang dòng tâm sự ra đi, đi rồi lại trở về cùng các em thưởng Xuân trong mấy vần "Xuân Thiêng Liêng bất diệt".

BÀI

Một mùa "Xuân Thiêng Liêng bất diệt".
Xuống cõi trần điểm xuyết non sông,
Cỏ hoa chuốc lục khoe hồng,
Người người góp mặt đẹp lòng cùng Xuân.
Giữa cuộc đời hương Xuân ngào ngạt,
Riêng tình chăng mảnh đất Giao Châu,
Non non nước nước một màu,
Ta trông Ải Bắc người sầu Nam Quan.
Trước áng thư mơ màng khói quyện,
Vẳng bên tai những tiếng Giao Thừa,
Vòm trời lấm tấm sao thưa,
Gió xuân chợt thổi tình xưa lạnh lùng.
Đốt trầm hương hầu nung nấu lại,
Nhắc bút thần họa giải đồng tâm,
Ý xuân bình dị thâm trầm,
Muôn loài đều hưởng xuân tâm rạng ngời,
Xuân tâm ấy của Trời ban phát,
Không thời gian truyền đạt mỗi người;
Đời ôi mấy kẻ khóc cười,
Dang tay nắm lấy thuyền từ ái tha,
Phận bé nhỏ đạo nhà nắm giữ,
Vai nặng oằn hai chữ nghĩa nhân,
Có Trời có nước có dân,
Dân nguy nước loạn xả thân giúp đời.

Thôi chúng Tiên Huynh chỉ mấy lời cùng các em trong ngày xuân. Còn thời giờ các em đọc lại những lời của Đức Mẹ trong đàn qua để cùng nhau tắm gội điển lành. Mãn giờ Chúng Tiên Huynh một lần nữa chúc các em hưởng trọn mùa xuân đạo đức dưới hồng ân ĐỨC CHÍ TÔN san sẻ. Chúng Tiên Huynh chào chung các em , thăng.

--------------------
Đã kiểm duyệt


Bảo Pháp Chơn Quân

Huỳnh Chơn
Đức Chí Tôn và Chư Tiền Khai Đại Đạo
Thánh giáo giao thừa / Đức Chí Tôn và Chư Tiền Khai Đại Đạo

Các con tuân lịnh của Thầy ban,
Độ thế qua cơn thế khổ nàn,
Đem tiết xuân gieo cùng khắp chốn,
Để đời tận hưởng thú vinh quang.

Đức Chí Tôn, Ngọc Minh Đài, 29-12 Bính Ngọ, 08-02-1967

Chúng tôi rất hoan nghênh và sẵn sàng tiếp nhận các ý kiến đóng góp của bạn để phát triển Nhịp Cầu Giáo Lý ngày một tốt hơn.


Hãy gửi góp ý của bạn tại đây