Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
THẦN TIÊN THI DIỆU BÚT (20 )
Kỳ này, chúng ta hãy thưởng thức sự phối hợp thi thơ giữa Đức Chí Tôn và Đức Lý Giáo Tông qua một hình thức khá độc đáo: Chiết thi bài, câu thất bỏ một, câu bát bỏ hai đọc xuống ! Đàn cơ cách nay đúng 40 năm. (qua bài thơ chiết được, chúng ta cũng thấy cách gọi tuổi năm đạo)
-
Trở lại mùa Xuân năm nay, cũng như bao nhiêu mùa Xuân trước, thiên hạ vẫn mừng đón khí Xuân ấm áp, cảnh Xuân tươi đẹp, chúc tụng tân Xuân nhiều ước vọng. . . Nhưng liệu Xuân Nhâm Thìn có phải là Xuân cảnh báo cuộc đổi thay của đất trời mà thế giới đang hoang mang xao xuyến? Xuân thiên nhiên vẫn vô tư, vẫn đến cách hạ thu đông theo qui luật dinh hư tiêu trưởng, luật tiến hóa tuần hoàn. Dù hạ có nắng lửa mưa dầu, dù đông có rét mướt giá băng, Xuân vẫn trở lại để minh chứng sự tồn tại của những giá trị bất diệt trong trời đất. Thế thì tại sao lòng người cứ thắc thỏm lo âu? Nếu con người biết bảo tồn vun đắp những giá trị bất biến vượt không thời thì mùa nào cũng an nhiên tự tại. Vì một khi cái Đạo tự hữu và cái Đạo của Càn Khôn vũ trụ hiệp Một thì Cơ Tiến hóa không dừng ở Hủy diệt hay Bảo tồn, mà Nguyên lý Sáng tạo của Tạo Hóa vẫn vận hành bất tức.
-
Tìm hiểu cách thức chấm giải Nobel Văn học:
Horace Engdahl:
Chánh khảo văn chương quyền lực nhất thế giới
Hàng năm, cứ vào tháng 10, giới văn chương khắp 5 châu lại hồi hộp chờ xem giải Nobel Văn học trong năm sẽ thuộc về ai. Hội đồng lựa chọn trao giải Văn học danh giá nhất thế giới này là Viện Hàn lâm Thụy Điển, đứng đầu hiện là Giáo sư Horace Engdahl. Ông vẫn được coi là "Chánh khảo Văn học quyền lực nhất thế giới". Hôm thứ Năm 11-10-2007, ông đã lại có dịp xuất hiện để thông báo giải Nobel Văn học 2007 thuộc về nữ nhà văn người Anh Doris Lessing. Thế nhưng, cho đến nay, người ta còn biết khá ít về Engdahl, cũng như hoạt động của "Ban chủ khảo" do ông đứng đầu.
-
TIỂU SỬ ĐẠO TRƯỞNG CHƠN TÂM – NGUYỄN TRIỆU KHA
(1908 – 1995)
-
Ngũ Thời /
Theo Ngài Trí Giả Đại Sư thì Đức Phật thuyết pháp chia làm năm thời kỳ như sau :
1. Thời kỳ Hoa nghiêm (Avatamsaka) : Sau khi mới thành đạo, Đức Phật dùng tuệ nhãn nhìn thấy rõ tâm địa các vị Đại Bồ Tát và các bậc căn trí Đại thừa đã thuần thục, nên Ngài nói Kinh Hoa Nghiêm để giáo hóa và điều ngự họ. Trong số đó cũng có những bậc Tiểu thừa ngồi nghe, nhưng lại chẳng hiểu Đức Phật nói gì cả.
-
Lúc ra đi, Mẹ đã trang bị cho mỗi đứa con một cái túi “ VẠN BỬU NAN” đựng 8 báu Trung Tín, Le, Nghĩa, Liêm Sĩ, Hiếu Để, để làm thiết giáp cho linh căn khi lăn lóc vào đời.
Mẹ dặn dò : “ khi xuống hồng trần, các con phải luôn luôn đeo cái túi này trong mình, 8 báu chớ rời xa, vì nếu mất đi một món cũng khó trở về với Mẹ. Nếu túi và báu đều mất hết thì con phải bị vĩnh viễn đọa địa ngục, Mẹ nát cõi lòng. Còn như con đem túi và báu trở về đầy đủ thì Mẹ cho con được ngồi tòa sen. Các con ráng nhớ !”
-
Lời nói đầu
HÀNH TRÌNH LƯU DẤU (TẬP 2)
“Hành trình lưu dấu” là lời nói đầu của Tập KỶ YẾU CAO ĐÀI GIÁO LÝ I (2009), nay Ban Biên Tập tiếp tục Tập Kỷ Yếu này nên câu chuyện sẽ là “ Hành trình lưu dấu 2”.
Kỷ yếu trước, BBT chủ ý giới thiệu nhiều thành phần tác giả gồm các vị Đạo trưởng, Đạo huynh, đến hàng Nữ phái và Thanh thiếu niên đã để tâm tư góp mặt trên các số CĐGL từ khi thành lập CQPTGL đến những năm 80-90.
Kỷ yếu thứ hai này được chọn những bài viết tương đối nổi bật về giáo lý Đại Đạo, về đường lối hành đạo, về tư tưởng đạo học, về đức tin và kiến thức tôn giáo nói chung trong những số tiếp theo.
Đặc biệt, các tác giả trẻ đã có những nét sáng tạo, tư duy mới qua các bài viết của mình. Các anh chị khác thể hiện khả năng nghiên cứu đạo học nhưng cũng không quên giới thiệu những bài học căn bản của người tín hữu, kể cả bước sơ cơ tu tập công phu đại thừa.
Vẫn có những cảm tác bằng tình cảm thiêng liêng vào những mùa Xuân, mùa Thu, hoặc tình thương của đàn anh, đàn chị đàn em trên đường tiếp nối đạo nghiệp tiền nhân.
Trong tinh thần đồng sứ mạng Đại Đạo TKPĐ, các vị môn sanh Minh Lý đã gửi cho CĐGL những bài viết làm phong phú thêm bức tranh “vạn giáo nhất lý”.
Ban Biên Tập Cao Đài Giáo Lý vô cùng cảm kích lòng ưu ái của quý vị Đạo trưởng, Đạo tỉ, chư huynh đệ tỉ muội, các giáo sĩ, tu sĩ, tu sinh đã nhiệt tình đóng góp bài vở cho Nội san của Cơ Quan, kể cả những vị chưa có bài đăng trong Kỷ yếu này vì khuôn khổ có hạn..
Nội san CĐGL luôn luôn đón nhận ý kiến xây dựng của quí độc giả để Tập san ngày càng tiến bộ trên đường Sứ mạng làm “điện đài thâu phát những động năng thúc đẩy sự thống nhất tinh thần cho toàn đạo”.
Mong rằng những lời chân thành trên đây là nhịp cầu giao cảm thắt chặt tình đồng đạo, đồng Thầy, đồng sứ mạng Tam Kỳ Phổ Độ.
Ban Biên Tập Cao Đào Giáo Lý
Tháng 6 năm Tân Tỵ 2013
-
Ảnh: Humanity :Artist's notes: "Even when there is no one else to see, God watches us. One aspect of Buddhist philosophy is the idea of compassion for others
www.deroncohen.com/html/overview/humanity_400.htm
Xuân thân hữu – tha thứ – hiến dâng.
Mỗi độ Xuân về, thiên nhiên trào dâng sức sống, vạn vật chuyển mình khởi đầu chu kỳ tiến hóa tiếp theo. Con người cũng cảm nhận những đổi thay trong bản thân và tâm hồn...
Ngàn hoa đua nở tô điểm sắc Xuân, cây xanh kết trái hiến dâng cho khách du Xuân thưởng ngoạn... Lòng người rộng mở, trao nhau câu chúc tụng, tặng nhau quà Xuân để tình tương thân thêm nồng ấm.
-
Trong Đại Thừa Chơn Giáo, Thầy có dạy:
Muôn vật thế gian chẳng vững bền,
Có thì hư hoại mấy hồi nên,
KHÔNG là trường cửu, không tan rã,
Nên mượn chữ KHÔNG, đúc móng nền.
-
THÁNH GIÁO KỶ NIỆM NGÀY KHAI TỊCH ĐẠO
Nam Thành Thánh Thất
Tý Thời đêm 23 tháng 8 năm Mậu Tuất (1958)
-
Dòng sông uốn khúc qua bao thác ghềnh, đón nhận mọi nguồn nước đục trong, nhưng không bao giờ dừng lại. Lúc lớn, lúc ròng, sông cứ nhịp nhàng nuôi dưỡng cỏ cây người vật xinh tươi. Thời gian chứa đựng vô vàn biến đổi của của cuộc đời, hưng phế thạnh suy, buồn vui sướng khổ. . .Thế nên có Xuân vẫn có Hạ Thu Đông nối tiếp, thì đời người vẫn có thăng trầm là lẽ tự nhiên. Mừng Xuân không thể giữ Xuân ở lại, hãy đón Hè về cho sen nở, Thu sang cho cúc vàng tươi, cũng không buồn đào mai trơ cành vào Đông giá rét. Vì cuối Đông, Xuân sẽ đến !
-
Trướt hết, cần tìm hiểu hai chữ "đồng hành".
Theo nghĩa hẹp, đồng hành là "cùng đi", nhưng cùng đi trong tình huống nào ? Đi cùng một lúc hay cùng một đường, và có cùng đi đến một mục đích hay một địa điểm không ?
Nên đồng hành còn có nghĩa rộng rất quan trọng.
Nhạc và lời: Trần Bửu Long
Con có người bạn biết bay là tiếng chuông tiếng chuông tiếng chuông ở trong thánh đường. Khi con đọc kinh tiếng chuông chìa đôi cánh chở con thăm thiên đường. Gió lồng lộng bên tai ngắm Phật ngắm Tiên không muốn quay trở về.
Nhạc và lời: TRẦN BỬU LONG
Vui hát trong câu ca là la la la. Đôi bướm vui tung tăng lượn trong muôn hoa. Đường về Đài Cao đường chung của muôn nhà. Mình cùng vang ca quên mất đường xa.
Nâng bước chân em đi đường xa xa ơi. Vang tiếng vang em ca về trao muôn nơi. Ngày này học Đạo Cao ngày sau sẽ giúp đời. Chờ bình minh lên tung cánh ngàn khơi.
Nhạc và lời: Thiện Quang
Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
Là Việt nam, ta chung dòng máu; Nam Bắc Trung, chỉ một Đài Cao.
Đem đạo ra chúng sinh, Một non sông một nghĩa tình,
Cao Đài vẫn chung gia đình, Về đây với màu áo trắng;
Chung cùng một ước mơ, Một tâm tư một bóng cờ,
Cao Đài quyết tâm phụng thờ, Kỳ ba nhân thế mong chờ.
Hò lơ hó lơ hó lơ.
Sáng muôn phương! Ánh đạo quê hương!
Chợt nhớ bao người trải nắng dầm sương
dâng hiến cuộc đời để cờ cứu độ tung bay,
đất nước ngàn năm vọng vang tiếng kinh Cao Đài.
Đạo gốc bởi nơi tấm lòng tín thành hiệp hòa,
Dẫu nắng dẫu mưa đức tin càng thêm thiết tha,
Khí phách Tiền giang như Thái sơn một thời khai phá,
Áo trắng Hậu giang như mây trời vạn thuở không nhòa.
Rực sáng khắp trời Đông, Ánh Đạo từ đất Lạc Long,
Trăm năm khéo bận lòng, Thế gian là sắc là không;
Tâm chí đại đồng cũng là tấm tình non sông,
Cứu thế kỳ ba hạ nguơn xứng danh Tiên Rồng.
Ôi non linh nước thiêng, Chừ ai con Rồng cháu Tiên,
Kỳ ba chấn hưng chân truyền, Cho hiển vinh ngàn năm văn hiến;
Đây Trung Châu núi sông, Trường Sơn bên bờ biển Đông,
Trời Nam đắp xây đại đồng, Để năm châu cùng hưởng ân hồng.
Khoan hỡi khoan khoan hò.
Có ai về, ai về miền Trung nước tôi,
Để nghe câu kinh tứ thời núi sông bồi hồi.
Cờ Đạo in bóng trong lòng đất,
cờ Đạo in bóng trong hồn nước,
Để xây thánh đường, ngôi thánh đường nội tâm thế nhân.
Đem thương yêu đắp xây nhân hòa,
đem trung kiên đắp xây bửu tòa,
Cho Đông Tây Bắc Nam chung tình,
Cho năm châu, bốn phương thái bình,
Ôi Việt nam gấm hoa, Này Nam quan này Bắc hà,
Dốc lòng phát huy đạo nhà, Kỳ ba dưới đại ân xá;
Khai nguồn mạch Thánh Tâm, Kìa Giao Châu Đạo khởi mầm, Kiếp người nổi trôi thăng trầm, Trời đêm thắp ánh trăng rằm.
Tuyết sương đã phủ đầu non, sương tuyết đầu non (ối a đầu non); Hiên tây gió lạnh từng cơn, bóng trăng đã tròn (ối a trăng tròn);
Thế trần giữa thời Hạ nguơn, muôn lối ngược xuôi biết đâu dại khôn? Ngọc Kinh ai nhớ lối về, lối về cung son (ối a cung son).
Bước chân sứ mạng đường xa, chân bước đường xa (ối a đường xa); Thương nhau, gắng lòng cùng nhau đắp xây nhân hòa (ối a nhân hoà);
Bóng cờ cứu độ kỳ ba đưa bước vạn linh đến bên Trời Cha; Dụng cơ thánh đức thái hòa, trẩy hội Long Hoa (ối a Long Hoa).
Chung nhau muôn cánh tay, Đài Cao ta cùng đắp xây,
Việt Nam sáng danh đạo Thầy, Giương khắp nơi ngọn cờ nhân ái;
Bao la trên ngũ châu, Dù Đông Tây dù Á Âu,
Tình thương trải ra hoàn cầu, Để nhân tâm rực ánh đạo mầu.
Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
Đường kỳ ba quy nguyên tam giáo,
hiệp ngũ chi chung một Đài Cao.
Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao;
Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao; nhân loại cùng Đài Cao.
Nhạc và lời: Võ Thành Văn (1985)
Tuổi xuân ơi, nhiệt huyết đang dâng trào,
vì ngày mai, hãy đứng bên nhau,
Dù nơi đâu, tuổi xuân khắp năm châu,
xin bắt chung nhịp cầu, hàn gắn tình nhân loại.
Đến với nhau, vượt trùng khơi ngăn cách.
Xóa tan biên cương, vượt qua muôn oán thù.
Kết liên lòng người, này tình thương Chí Tôn,
Mang đi muôn phương, sưởi ấm muôn tâm hồn.
Bạn tôi ơi, ta là nhân loại!
Vàng, đen, trắng, vẫn anh em cùng Cha.
Nào, chung tay xây dựng nhân hòa!
Cùng thế giới, là cùng mái nhà.
Bạn năm châu, đâu còn xa lạ.
Ngàn ngôn ngữ, hãy ca chung bài ca.
Tuổi xuân ơi, gió lộng chân trời
Bắt tay nhau đi, tình bạn đón mời.
Trên đường dài con đi, muôn ngàn hoa nở rộ.
Trên đường dài con đi, Thiên thần du dương hát.
Mẹ ơi Mẹ, Mẹ dẫn bước con đi.
Mẹ ơi Mẹ, Mẹ tiếp sức con đi.
Cây trên rừng, có bao nhiêu lá, Mẹ thương con kể đã nhiều hơn. Nước trên nguồn, chảy bao nhiêu giọt, hồng ân Mẹ nhiều hơn.
Con xin cúi đầu trước tình thương bao la của Đức Mẹ kính yêu. Con xin làm giọt tình thương trong mắt Mẹ - đại dương.
Ca sĩ:Trọng Nghĩa
Hò ơi... Gặp mối chơn truyền, đời có mấy người đâu.
Sương trắng mái đầu, thời gian như bóng câu.
Tháng năm chẳng chờ, những ai hững hờ.
Long Hoa vẫn mở khoa kỳ nơi thế gian.
....
Đã mang nợ non sông, há đi về tay không?
Chút cơ nghiệp Tiên Rồng, đạo Trời in bóng... hò ơi, Điểm tô tòa Cao Đài, để dân Việt nhớ hoài, sứ mạng độ nhân loài.
Màu vàng, màu xanh, màu đỏ - ngọn cờ Đại Đạo Cao Đài.
Giữa bầu trời cao lộng gió, lá cờ tung bay, tung bay.
Màu vàng là màu Phật giáo.
Màu xanh là màu đạo Tiên,
Màu đỏ là màu Nho giáo,
Cả ba màu Tam giáo quy nguyên.
"Non linh đất thánh trời xuân,
Đường trần bao dấu chơn quân lạc loài;
Lộc Trời đã giữ trong tay,
Đạo Trời vun quén ngày ngày cho xinh."
Đức Lý Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo, Minh Đức Tu Viện, Tuất thời, 25-01 Giáp Dần (16-2-1974)
