Thống Kê Newsletter
Lần đầu đến với Nhịp Cầu Giáo Lý?

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

 
Có thể bạn chưa xem qua
  • Giáo pháp công phu / Đức Hà Tiên Cô

    Thánh giáo Đức Hà Tiên Cô dạy chư tịnh viên.

    Đây là bài giáo pháp rất đặc biệt, là một cẩm nang quí báu dành cho những hành giả quyết tâm cầu tu giải thoát.
    Kính chúc quý hành giả thành công !


  • Chúng ta đều nhìn nhận rằng con người đã và đang tiến hóa, kể từ thuở là con người tinh khôn (homo sapiens) của Đệ Tứ Nguyên Đại. Cuộc tiến hóa ấy có định hướng chăng? Nếu có, ta khoan nói về cái viễn đích (telefinal) xa xôi ấy, mà hãy tạm nhận thấy về cơ bản đó là con vật, một con vật thượng đẳng biết tư duy mà người Đông Phương chúng ta mệnh danh là «linh ư vạn vật». Con vật ấy có tính xã hội, và vì vậy trong cuộc cộng sinh, con vật ấy đã biết thích ứng với nhau, biết chế ngự bản năng cầm thú, để được tiến hóa thành con người văn minh hiện nay. Thế nhưng con người thực sự đã thuần hóa được cái con thú man rợ luôn chực nhe răng gầm gừ trong cõi lòng mình không?


  • Chùa Dâu / Nguyễn Thanh Sơn - Tuổi Trẻ Online

    Chùa nằm ở trung tâm của khu di tích lịch sử văn hoá tiêu biểu và phong phú bậc nhất của quê hương Kinh Bắc. Nơi đây bao gồm thành cổ Luy Lâu, đền thờ và văn mộ Sĩ Nhiếp, hệ thống chùa tháp. . .


  • Tôn giáo / Sưu tầm

    Tôn giáo, đôi khi đồng nghĩa với tín ngưỡng, thường được định nghĩa là niềm tin vào những gì siêu nhiên, thiêng liêng hay thần thánh, cũng như những đạo lý, tục lệ và tổ chức liên quan đến niềm tin đó.


  • "Gió đưa cành trúc la đà/Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương". Đã hơn 300 năm qua, tiếng chuông Thiên Mụ vẫn đều đặn giữ nhịp thời gian. Nhưng, chuông ấy mỗi ngày hai buổi được gõ như thế nào thì mấy ai biết ?


  • Vĩnh là vĩnh cửu, bất biến. Nguyên là nguyên bổn, hằng hữu hằng thường. Chỉ có cái nguyên bổn mới hằng hữu hằng thường bất di bất biến. Vạn hữu do từ hằng hữu mà sanh. Vô thường do từ hằng thường mà có.
    Con người là một cá thể trong vạn hữu. Người có biết tu chơn ngộ Đạo mới có thể trở về nguyên bổn hằng hữu hằng thường bất di bất biến trong cảnh giới vĩnh cửu hư linh.


  • Khi nghiên cứu đối chiếu quan niệm các tôn giáo về thuyết "Thiên địa vạn vật nhất thể", chúng ta có thể nhận định rằng : Vạn vật có nguồn  gốc chung gọi là "Nhất bổn". Cái gốc chung ấy đã phóng phát ra các nguồn năng lực nuôi dưỡng vạn hữu. Do đó vạn vật hiện thực là do"nhất bổn tán vạn thù".


  • Dân ca Nam Bộ / Sưu tầm

    Nói đến nghệ thuật ca hát dân gian cổ truyền Nam Bộ mà chỉ đóng khung trong một số làn điệu vọng cổ hay bài bản cải lương, ca nhạc tài tử, thì quả chưa đầy đủ.


  • “Ta là ánh sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm.” (Ga 12,46)

    Một Ki-Tô hữu đã nhắc lại câu Thánh kinh trên để kể chuyện “Làm thế nào sống trong ánh sáng”:

    “Một hôm, vị đạo sĩ hỏi đệ tử: làm sao có thể biết được là ngày đã đến và đêm sắp kết thúc. Mỗi đệ tử trả lời một cách khác nhau nhưng không câu nào làm ông hài lòng. Sau cùng ông nói: “Khi chúng ta nhìn vào người bên cạnh, nếu chúng ta có thể nhìn người đó như người anh em của chúng ta, thì lúc đó là ngày đã đến chúng ta, nhưng bao lâu chúng ta chưa đạt được điều này thì chúng ta sống trong đêm tối.” (Góp nhặt)


  • Tâm vô ngại / Đức Quán Thế Âm Bồ Tát

    Đạo lý nhiệm mầu, pháp môn vô tận. Đời là một trường học để vạn hữu tiến hóa trong định luật sinh tồn của Hóa Công. Người tu hành trước tiên phải nhận chân như thế để tự giác và ngộ nhập huyền môn giải thoát khỏi trần la tứ khổ. Trên đường tu thân học đạo, hành giả phải chuyên nhứt tâm để tìm chánh pháp. Chánh pháp không ở ngoài thiên không vũ trụ mà ở ngay trong con người của hành giả. Khi ngộ nhập huyền môn tức thị chánh pháp khai thông để lìa khỏi tự ngã mới thấy tánh để thành Phật.


  • Từ thuở khởi nguyên của đạo tức tôn giáo Cao Đài chúng ra, khi Đức Chí Tôn vừa thâu nhận xong hai nhóm đệ tử đầu tiên của Ngài thì Đức Từ Mẫu bèn đến với chư Tiền Khai trong khung cảnh Hội Yến Bàn Đào.
    Sự lâm phàm Khai Đạo của Thầy được biểu trưng bằng Thiên Nhãn, mà Thiên Nhãn cũng chính là ngôi Thái Cực hóa sanh vạn vật, vận hành vũ trụ.
    Sự lâm phàm của Mẹ được biểu trưng bằng cuộc hội yến trùng hoan.
    Một cung cách thống ngự, khai sinh của Thầy.
    Một cung cách gần gũi, vỗ về của Mẹ.
    Hình thức mở đạo đã bày tỏ thiên lý, thiên cơ.
    Mẹ là Vô Cực, là bản thể, là ngôi bảo tồn. Thầy là Thái Cực là ngôi Sáng tạo. Cho nên đứng về hiện tượng tôn giáo, khai Tam Kỳ Phổ Độ thì duy có Thầy là Giáo chủ. Còn về mặt cứu rỗi vô vi thì Đức Từ Tôn chưởng quản.


  • Hiệp Thiên Đại Đế Quan Thánh Đế Quân / Tự Điển Cao Đài-Nguyễn Văn Hồng

    Đêm ấy trăng sáng, vừa mãn canh ba, bỗng nghe trên không có tiếng kêu lớn: Trả đầu cho ta. Phổ Tịnh ngước mặt nhìn lên mây, thấy một người cỡi ngựa Xích thố, cầm cây Thanh long đao, bên tả có một tướng mặt trắng khôi ngô, bên hữu có một tướng mặt đen râu quai nón, theo hầu.

    Phổ Tịnh lấy đuôi chủ gõ vào cửa nói:

    - Vân Trường ở đâu?

    Hồn Vân Trường liền đáp xuống trước chùa, hỏi:

    - Sư Cụ là ai? Xin cho biết pháp hiệu.

    Phổ Tịnh đáp:

    - Lão Tăng là Phổ Tịnh, khi trước nơi chùa Trấn Quốc, Quan Hầu quên rồi sao?

    - Trước kia tôi nhờ ơn Ngài cứu cho, nay tôi đã thác, xin Ngài chỉ đường mê muội cho tôi.

    - Nay Quan Hầu bị Lữ Mông làm hại, kêu lên: Trả đầu cho ta , thế còn Nhan Lương, Văn Xủ, sáu tướng qua năm ải, và biết bao nhiêu cái đầu khác nữa, họ đòi vào đâu?

    Quan Công nghe Đại Sư Phổ Tịnh nói câu ấy thì chợt tỉnh ngộ, liền biến mất. Phổ Tịnh biết Quan Công hiển Thánh. (Viết theo truyện Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa)

    Khi Quan Công đã hiển Thánh rồi, Ngài trừ tà diệt quỉ, cứu độ sanh linh, và từ đó đến nay, Ngài không tái kiếp, mà dùng quyền hành thiêng liêng để lập công, đạt được Phật vị, gọi là Cái Thiên Cổ Phật.

    Trong Đạo Cao Đài, Hội Thánh lấy ngày 24 tháng 6 âm lịch hằng năm làm ngày Đại lễ Vía Đức Quan Thánh. Khi đến ngày nầy, tại Tòa Thánh và các Thánh Thất địa phương đều thiết lễ Đại đàn cúng Vía Đức Quan Thánh Đế Quân, có Chức sắc thuyết đạo nhắc lại công đức của Ngài.


    Người bạn biết bay

    Nhạc và lời: Trần Bửu Long

    Con có người bạn biết bay là tiếng chuông tiếng chuông tiếng chuông ở trong thánh đường. Khi con đọc kinh tiếng chuông chìa đôi cánh chở con thăm thiên đường. Gió lồng lộng bên tai ngắm Phật ngắm Tiên không muốn quay trở về.


    Em đi trên con đường

    Nhạc và lời: TRẦN BỬU LONG

    Vui hát trong câu ca là la la la. Đôi bướm vui tung tăng lượn trong muôn hoa. Đường về Đài Cao đường chung của muôn nhà. Mình cùng vang ca quên mất đường xa.

    Nâng bước chân em đi đường xa xa ơi. Vang tiếng vang em ca về trao muôn nơi. Ngày này học Đạo Cao ngày sau sẽ giúp đời. Chờ bình minh lên tung cánh ngàn khơi.


    Dưới bóng cờ Đại Đạo

    Nhạc và lời: Thiện Quang

    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Là Việt nam, ta chung dòng máu; Nam Bắc Trung, chỉ một Đài Cao.
    Đem đạo ra chúng sinh, Một non sông một nghĩa tình,
    Cao Đài vẫn chung gia đình, Về đây với màu áo trắng;
    Chung cùng một ước mơ, Một tâm tư một bóng cờ,
    Cao Đài quyết tâm phụng thờ, Kỳ ba nhân thế mong chờ.

    Hò lơ hó lơ hó lơ.
    Sáng muôn phương! Ánh đạo quê hương!
    Chợt nhớ bao người trải nắng dầm sương
    dâng hiến cuộc đời để cờ cứu độ tung bay,
    đất nước ngàn năm vọng vang tiếng kinh Cao Đài.

    Đạo gốc bởi nơi tấm lòng tín thành hiệp hòa,
    Dẫu nắng dẫu mưa đức tin càng thêm thiết tha,
    Khí phách Tiền giang như Thái sơn một thời khai phá,
    Áo trắng Hậu giang như mây trời vạn thuở không nhòa.

    Rực sáng khắp trời Đông, Ánh Đạo từ đất Lạc Long,
    Trăm năm khéo bận lòng, Thế gian là sắc là không;
    Tâm chí đại đồng cũng là tấm tình non sông,
    Cứu thế kỳ ba hạ nguơn xứng danh Tiên Rồng.

    Ôi non linh nước thiêng, Chừ ai con Rồng cháu Tiên,
    Kỳ ba chấn hưng chân truyền, Cho hiển vinh ngàn năm văn hiến;
    Đây Trung Châu núi sông, Trường Sơn bên bờ biển Đông,
    Trời Nam đắp xây đại đồng, Để năm châu cùng hưởng ân hồng.

    Khoan hỡi khoan khoan hò.
    Có ai về, ai về miền Trung nước tôi,
    Để nghe câu kinh tứ thời núi sông bồi hồi.
    Cờ Đạo in bóng trong lòng đất,
    cờ Đạo in bóng trong hồn nước,
    Để xây thánh đường, ngôi thánh đường nội tâm thế nhân.

    Đem thương yêu đắp xây nhân hòa,
    đem trung kiên đắp xây bửu tòa,
    Cho Đông Tây Bắc Nam chung tình,
    Cho năm châu, bốn phương thái bình,

    Ôi Việt nam gấm hoa, Này Nam quan này Bắc hà,
    Dốc lòng phát huy đạo nhà, Kỳ ba dưới đại ân xá;
    Khai nguồn mạch Thánh Tâm, Kìa Giao Châu Đạo khởi mầm, Kiếp người nổi trôi thăng trầm, Trời đêm thắp ánh trăng rằm.

    Tuyết sương đã phủ đầu non, sương tuyết đầu non (ối a đầu non); Hiên tây gió lạnh từng cơn, bóng trăng đã tròn (ối a trăng tròn);
    Thế trần giữa thời Hạ nguơn, muôn lối ngược xuôi biết đâu dại khôn? Ngọc Kinh ai nhớ lối về, lối về cung son (ối a cung son).

    Bước chân sứ mạng đường xa, chân bước đường xa (ối a đường xa); Thương nhau, gắng lòng cùng nhau đắp xây nhân hòa (ối a nhân hoà);
    Bóng cờ cứu độ kỳ ba đưa bước vạn linh đến bên Trời Cha; Dụng cơ thánh đức thái hòa, trẩy hội Long Hoa (ối a Long Hoa).

    Chung nhau muôn cánh tay, Đài Cao ta cùng đắp xây,
    Việt Nam sáng danh đạo Thầy, Giương khắp nơi ngọn cờ nhân ái;
    Bao la trên ngũ châu, Dù Đông Tây dù Á Âu,
    Tình thương trải ra hoàn cầu, Để nhân tâm rực ánh đạo mầu.

    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Đường kỳ ba quy nguyên tam giáo,
    hiệp ngũ chi chung một Đài Cao.
    Dưới bóng cờ Đại Đạo, một bóng cờ Đại Đạo,
    Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao;
    Cả quê hương chung màu áo, cả nhân loại cùng Đài Cao; nhân loại cùng Đài Cao.


    Chúng ta là nhân loại

    Nhạc và lời: Võ Thành Văn (1985)

    Tuổi xuân ơi, nhiệt huyết đang dâng trào,
    vì ngày mai, hãy đứng bên nhau,
    Dù nơi đâu, tuổi xuân khắp năm châu,
    xin bắt chung nhịp cầu, hàn gắn tình nhân loại.
    Đến với nhau, vượt trùng khơi ngăn cách.
    Xóa tan biên cương, vượt qua muôn oán thù.
    Kết liên lòng người, này tình thương Chí Tôn,
    Mang đi muôn phương, sưởi ấm muôn tâm hồn.
    Bạn tôi ơi, ta là nhân loại!
    Vàng, đen, trắng, vẫn anh em cùng Cha.
    Nào, chung tay xây dựng nhân hòa!
    Cùng thế giới, là cùng mái nhà.
    Bạn năm châu, đâu còn xa lạ.
    Ngàn ngôn ngữ, hãy ca chung bài ca.
    Tuổi xuân ơi, gió lộng chân trời
    Bắt tay nhau đi, tình bạn đón mời.


    Trên đường dài con đi

    Trên đường dài con đi, muôn ngàn hoa nở rộ.
    Trên đường dài con đi, Thiên thần du dương hát.
    Mẹ ơi Mẹ, Mẹ dẫn bước con đi.
    Mẹ ơi Mẹ, Mẹ tiếp sức con đi.


    Tình mẹ

    Cây trên rừng, có bao nhiêu lá, Mẹ thương con kể đã nhiều hơn. Nước trên nguồn, chảy bao nhiêu giọt, hồng ân Mẹ nhiều hơn.


    Giọt tình thương

    Con xin cúi đầu trước tình thương bao la của Đức Mẹ kính yêu. Con xin làm giọt tình thương trong mắt Mẹ - đại dương.
    Ca sĩ:Trọng Nghĩa


    Lý về nguồn

    Hò ơi... Gặp mối chơn truyền, đời có mấy người đâu.
    Sương trắng mái đầu, thời gian như bóng câu.
    Tháng năm chẳng chờ, những ai hững hờ.
    Long Hoa vẫn mở khoa kỳ nơi thế gian.
    ....

    Đã mang nợ non sông, há đi về tay không?
    Chút cơ nghiệp Tiên Rồng, đạo Trời in bóng... hò ơi, Điểm tô tòa Cao Đài, để dân Việt nhớ hoài, sứ mạng độ nhân loài.


    Lá cờ Đạo

    Màu vàng, màu xanh, màu đỏ - ngọn cờ Đại Đạo Cao Đài.
    Giữa bầu trời cao lộng gió, lá cờ tung bay, tung bay.
    Màu vàng là màu Phật giáo.
    Màu xanh là màu đạo Tiên,
    Màu đỏ là màu Nho giáo,
    Cả ba màu Tam giáo quy nguyên.


    Bóng đò Bát Nhã

    "Non linh đất thánh trời xuân,
    Đường trần bao dấu chơn quân lạc loài;
    Lộc Trời đã giữ trong tay,
    Đạo Trời vun quén ngày ngày cho xinh."

    Đức Lý Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo, Minh Đức Tu Viện, Tuất thời, 25-01 Giáp Dần (16-2-1974)


    Phật Tiên buổi chót đến hồng trần,
    Kêu gọi người đời rõ lý chân,
    Chớ để linh tâm vùi tục lụy,
    Nên ngừa cám dỗ của tà thần.

    Đức Quan Âm Bồ Tát, Liên Hoa Cửu Cung, 03-01 Ất Tỵ, 04-02-1965

    Chúng tôi rất hoan nghênh và sẵn sàng tiếp nhận các ý kiến đóng góp của bạn để phát triển Nhịp Cầu Giáo Lý ngày một tốt hơn.


    Hãy gửi góp ý của bạn tại đây