

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Đức Quan Thế Âm Bồ Tát là vị Cổ Phật hiệu là Chánh Pháp Minh Như Lai đã tu chứng ...
-
Làm người trên cõi thế là đã mặc nhiên thọ nhận sứ mạng làm người, thay Trời điều hành cai quản ...
-
hưa tiến sĩ Adler, Người ta luôn luôn viện dẫn kinh nghiệm, lý trí hoặc đức tin để hậu thuẫn cho ...
-
Cứ mỗi lần có dịp qua vùng Quế Võ (Bắc Ninh), khi đi vào quãng đường quen thuộc, tôi không ...
-
Tân Ước /
Tân Ước, còn gọi là Tân Ước Hi văn hoặc Kinh thánh Hi văn, là một phần của Kinh Thánh ...
-
Cơ Đạo cấp thiết, đại cuộc lớn lao, cần có những đoàn người hy sinh, hiến dâng cho mục đích ...
-
Bần Đạo để ít lời các em cần hiểu. Bần Đạo cũng nhắc lại để các em nhớ, chỉ có tâm ...
-
Thời kỳ mạt pháp là thời kỳ được bắt đầu từ sau khi đức Phật nhập niết bàn 1500 năm, ...
-
Nói đến Giuđa Iscariốt, ai cũng biết, Oâng là kẻ phản bội Chúa Giêsu, là kẻ bán đứng Thầy mình. ...
-
"Thầy là bực hoàn toàn vĩnh viễn, trường cửu trong cõi Hư Vô tuyệt đối. Nay vì lòng bác ái ...
-
Từ Lâm Tự (còn gọi là chùa Gò Kén), tên đúng là Thiền Lâm Tự Căn cứ vào bản đồ ...
-
Sứ mạng ĐĐTKPĐ là sứ mạng cứu độ toàn diện cho thế giới nhân lọai, nghĩa là chủ trương vừa ...
Đức Như Ý Đạo Thoàn Chơn Nhơn
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 26/05/2010
Tâm là cứu cánh
giờ đêm ngày 29 tháng 8 Quí Hợi (5.10.1983)
Thi Ngũ ngôn
GIÁC ngộ chờ ai đó,
MINH tâm phải hiểu rành;
TÔN sư đã dạy kỷ,
THÁNH đức cũng do anh.
Chào
chư Thiên ân lưỡng phái. Giờ Tý đêm qua Bổn Thánh vâng lệnh đức CHƠN NHƠN chuyển đàn, . . .
Vậy chư Thiên ân để tâm thanh tịnh tiếp ĐỨC CHƠN NHƠN giáng bút, Bản Thánh xuất ngoại hộ đàn, lui.
Tiếp điển :
THI
NHƯ vầy không nở Lão làm ngơ,
Ý Thánh ban cho kẻ đợi chờ;
ĐẠO hạnh mở đường qui hậu tấn,
THIỀN tâm làm lối phục nguyên sơ.
CHƠN thường giữ vẹn lòng trong sáng,
NHƠN dục buông lung tánh đục mờ;
Rắc rối bởi chưng thanh lẫn trược,
Khôn dò thế sự với thiên cơ.
Lão mừng chư hiền đệ muội.
Nhân lúc vân du trần cảnh, xem qua việc thế cơ Trời, Lão cũng không quên lưu ý đến khóa tịnh Thu phân của chư tịnh viên nam nữ. Mời chư đệ muội đồng an tọa.
Khóa tịnh Thu phân năm này có khác, không cùng tập thể mà tịnh tại tư phòng. Ôi ! Phải chăng thời thế tạo cho người hành giả một bước tiến dõng mãnh trên đường Thiên Đạo phản bổn hườn nguyên. Lão để lời ngợi khen chư tịnh viên trong các đợt tịnh, mặc dù bỡ ngỡ khó khăn vì cô tọa độc hành, không có tập thể để kiềm chế nương tựa nhắc nhỡ, cũng rán kiên trì tu tịnh dưỡng, lại còn giữ ý lưu tâm e dè suốt khóa.
Tuy nhiên cũng có một số tịnh viên vì ham học mà chưa ham tu nên còn trễ biếng hời hợt, chưa biết quí tánh mạng như quí sự sống còn hay kim ngân vật vật chất. Đó là tùy căn trí của mỗi người. Lão nói đây để chư vị có trách nhiệm hướng dẫn đạo pháp lưu ý mà dẫn dắt tịnh viên.
Cũng có một số ít tịnh viên chỉ ham học bí truyền bí pháp mà không để tâm vào cái vi diệu của Đạo cơ, nên chi gặp trở ngại thì cũng phân vân, cũng thắc mắc thối chí nản lòng. Ôi ! Pháp là gì ?. Là phương tiện. Tâm mới là cứu cánh. Các Đấng thường dạy chư môn đồ -Tâm chuyên nhứt, tâm thận độc, bình thường tâm...
Những phương tu tập về tâm, đó là để diệu dụng vào những lúc thời không thuận lợi cho người tu.
. . .Chư đệ muội phải cần tu, tiếp tục phần khắc kỷ luyện tâm. Tâm phải bình thường như mặt nước hồ thu không tí gợn. Tâm phải vững như cật trụ kình thiên. Tám gió không lai, mười hung chẳng phạm. Tâm có minh thì thần mới linh. Luyện tâm tức là luyện thần. Luyện được thần thì tâm không còn là tâm nữa mà là thần. Thần là chủ tể vạn sự vạn vật. Thần ứng hóa cả việc thế cơ Trời. Thần năng nhập thạch, thần năng phi hành, nhập thủy bất nịch, nhập hỏa bất phần. Chư đệ muội nhớ những câu tâm ấn này chăng?
Thần linh diệu thì ngồi một chỗ mà suốt thông mọi hướng, lặng lẽ không lời mà cơ cấu vẫn điều hành. Sự việc đó không phải nói mà không làm được, vì đó là việc của con người. Con người muốn làm sẽ làm được. Chỉ có thần lực của con người mới khơi dòng đạo mạch đang bị lấp vùi tắc nghẽn trong tâm hồn nhân thế.
Lão phân như vậy để chư hiền đệ muội tịnh viên cần lưu ý, vì thực tại công phu tu luyện của chư hiền còn non kém. Thế sự thường tình còn lắm đa đoan, nhưng xét lại từ xưa đến nay có thời nào mà vô sự đâu ! PHẬT, KHỔNG, LÃO cũng vì thiên hạ sự trong thời chiến quốc mà lịch sử ngày nay còn lưu lại và tôn thờ. Chư hiền đệ muội sanh vào thời mạt pháp mà công phu tu luyện chưa đạt đến chỗ tuyệt diệu vô phương, chỉ còn đạo tâm. Tâm phải kiên trì chuyên nhứt đúng đạo hợp thời để thực hiện việc trước tiên là tạo thế nhơn hòa.
Muốn tạo được thế nhơn hòa, phải vận dụng đạo thời trung.
Thế nào là đạo thời trung ? Là một cuộc vận chuyển vần xây tạo dựng trong thời đó. Thế thì ai vận chuyển vần xây tạo dựng trong thời này ? THƯỢNG ĐẾ và con người hay thiên lý và nhân tâm. Nếu thiếu một trong hai thì cuộc đời sẽ đi đến cơ hủy diệt.
Thời trung còn có nghĩa là tùy thời chấp trung của hàng giác ngộ. "Trung giả thiên hạ chi chánh đạo".
Trung là con đường chánh đạo của thiên hạ, nên người lãnh đạo, hàng sứ mạng thiên ân phải hiểu rõ thời cơ mà nắm lấy cái thế của thời, đem chánh đạo mà giúp cho thiên hạ.
Có thực hiện được thời trung thì mới thực hiện được thế nhơn hòa. Có tạo được thế nhơn hòa thì mục đích tôn chỉ của Đại Đạo mới thực hiện, sứ mạng Tam Kỳ phổ Độ mới hoàn thành. Chư hiền đệ muội
thường nguyện rằng :
Hộ con tạo thế nhơn hòa,
Trời Nam xây dựng bửu tòa vạn linh..
ĐẤNG CHÍ TÔN luôn luôn ngự trong tâm thanh tịnh của chư đệ muội. Phật thánh tiên luôn luôn hộ trì, chỉ cần chư đệ muội công phu tu tập cho thật dũng mãnh sáng suốt, dầu đạo pháp ở cấp bực nào cũng có thể tu chứng được.
Chư đệ muội hãy giữ Cao Đài nội tại cho thật vững vàng thì không sợ gì bị sa đọa trầm luân.
Ai chưa xây đắp Cao Đào thì hãy xây đắp. Ai chưa tìm thấy Cao Đài thì hãy tìm thấy. Ai chưa gõ cửa
Cao Đài thì hãy gõ cửa, vì Cao Đài là tâm của vũ trụ, là thần, la gốc của con người. Cái có tên mà không tên, vì muôn loài vạn vật ra bởi đó, mà đó không bởi đâu sanh.
Chính tên Cao Đài cũng chỉ tạm mượn để chỉ cái gốc của con người cao quý nhứt mà con người gọi là tâm linh, là nê huờn, là ngọc châu viên giác, liên hoa cung.
Lão phân như vậy để chư hiền đệ muội vững vàng trước sứ mạng hiện hữu của chính mình mà làm tròn trách nhiệm thiên ân.
Xây đắp được Cao Đài nội tại và vào đạo pháp đã có thì đâu đâu cũng là chùa, là thất của chư đệ muội. Mỗi người đều là huynh tỷ đệ muội đồng bào, hà tất phải lo chi đến điều tồn vong đắc thất của hình tướng nữa.
Tuy nhiên, Thiên ý và nhơn tâm hòa hợp thì còn, mà sai thiên ý, loạn nhơn tâm thì mất.