Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Tại Việt Nam, bản kinh này xuất hiện trong một đàn cơ ở Thiên Thơ Đài (Phước Hải, tỉnh Bà ...
-
Cách nay 19 năm, năm Bính Dần ( 1926) , Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế đã chính thức mở nền ...
-
Giá trị nhân văn của bức họa"Tam thánh ký hòa ước" Khách đến viếng Đền thánh Tòa thánh Tây Ninh hoặc ...
-
Kính thưa quý vị, Hôm nay là ngày Lễ Vía Đức Thái Thượng Đạo Tổ, đồng thời là ngày kỷ niệm ...
-
Thánh giáo Đức Hà Tiên Cô dạy chư tịnh viên. Đây là bài giáo pháp rất đặc biệt, là một cẩm ...
-
Giữa năm 1925, Ngài Lê Văn Trung được người bà con là ông Nguyễn Hữu Đắc (tu theo Minh Lý) ...
-
[Ảnh: Miếu Thần Nông tại đình Bình Thủy] Trong quá trình Nam tiến, cư dân từ miền ngoài vào khai khẩn ...
-
Victor L. Oliver cho rằng đạo Cao Đài chịu ảnh hưởng của ba nền văn hóa: văn hóa Trung Quốc; ...
-
Kỷ niệm 80 năm hoàn tất một giai đoạn lịch sử độc đáo nhứt trong thời Tam Kỳ Phổ Độ: ...
-
Đức Vô Cực Từ Tôn: "Kìa con ! Đời đang loạn lạc, người người mong vọng hòa bình, tôn giáo đang ...
-
Ta không bảo các em chinh phục thiên hạ, mà bảo các em tự thắng các em và phục vụ ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, 28 tháng 5 Tân Hợi (20.06.1971)
Thanh Chơn
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Luận bàn một khía cạnh về chấp, phá chấp
Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh.
Anh B đáp lại : Anh không phải là Tôi, Tôi đâu phải là anh.
Anh A lập lại : Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh, là vì chúng ta cùng một bản thể, cùng một điểm linh quang của Thượng Đế phát ban, cùng con của Đấng Cha lành. Vì vậy mà anh tức là Tôi, Tôi tức là anh.
Anh B cũng lập lại : Anh không phải là Tôi, Tôi không phải là anh là vì anh tên A Tôi tên B, tuổi tác khác nhau, sắc vóc, hình hài khác nhau, trình độ văn hóa khác nhau, như vậy anh đâu phải là Tôi, Tôi cũng đâu phải là anh.
Chấp : một hôm anh B đi vắng, có người đem quà biếu lại cho anh B; anh A chấp mình tức là anh B, anh B tức là mình rồi nhận quà biếu cất lấy.
Phá chấp : Anh A suy nghĩ lại, quà biếu này của anh B, thôi đợi anh B về, trao lại cho anh B.
Chấp : anh A đau, anh B chấp rằng : anh A đâu phải là mình , mình đâu phải phải anh A. Anh A đau mặc anh A.
Phá chấp : anh B nghĩ lại: Anh A đau cũng như mình đau, thôi thì giúp đỡ lẫn nhau cho tròn tình đồng đạo, vẹn nghĩa đồng bào.
Ơ cõi nhị nguyên này có Lý có Sự.
Anh A thiên về Lý nhưng không chấp hẵn bên Lý mà bỏ sự. Anh B thiên về Sự nhưng không chấp hẵn bên sự rồi bỏ Lý. Hai anh cùng phá chấp để đi đến Đạo.
