Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Trần Quốc Tuấn (1228 - 1300) là anh hùng dân tộc, nhà văn hóa vĩ đại trong lịch sử Việt ...
-
Kính thưa quý vị, Hôm nay là ngày Lễ Vía Đức Thái Thượng Đạo Tổ, đồng thời là ngày kỷ niệm ...
-
NCBL giới thiệu bài thơ Xuân "Xuân tha phương" và bài họa "Xuân quê cũ" trước thềm Xuân Mậu Tý ...
-
Sống Đạo /
Cửa đạo luôn luôn rộng mở, hay nói một cách khác, ngưỡng cửa tôn giáo lúc nào cũng sẵn sàng ...
-
Đây là lần thứ hai tôi đến Cơ quan Phổ thông Giáo lý Đại Đạo. Vừa bước vào khu vực ...
-
TRUYỀN THỐNGHỘI YẾN BÀN ĐÀO TẠI CƠ QUAN PTGLĐĐ Nhớ lại khi xưa, lúc ban đầu của tổ chức Nữ Chung Hòa ...
-
Theo Tự Điển Tiếng Việt (1991) của Viện Ngôn Ngữ Hà Nội, Ý thức hệ được định nghĩa như sau: "Ý ...
-
Thứ Năm, 26/04/2007, 05:03 (GMT+7) Giáo sư Trần Văn Khê: Hãy nhớ đến những người dựng nước Ảnh : Múa mâm vàng trong ngày ...
-
Theo Kinh A Hàm, khi đản sanh, Đức Phật đã nói một bài kệ bốn câu như sau: Thiên thượng thiên ...
-
Chín trùng Mẹ đến với con thơ, Chứng ở lòng con biết kỉnh thờ, Ân huệ sẵn dành bao Hạ quí, Phước hồng ...
-
Dòng sông uốn khúc qua bao thác ghềnh, đón nhận mọi nguồn nước đục trong, nhưng không bao giờ dừng ...
-
. .Trong thế tam tài, Trời mà được Một thì đàng đạo yên ổn trong lành, soi sáng nuôi dưỡng ...
Thanh Chơn
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Luận bàn một khía cạnh về chấp, phá chấp
Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh.
Anh B đáp lại : Anh không phải là Tôi, Tôi đâu phải là anh.
Anh A lập lại : Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh, là vì chúng ta cùng một bản thể, cùng một điểm linh quang của Thượng Đế phát ban, cùng con của Đấng Cha lành. Vì vậy mà anh tức là Tôi, Tôi tức là anh.
Anh B cũng lập lại : Anh không phải là Tôi, Tôi không phải là anh là vì anh tên A Tôi tên B, tuổi tác khác nhau, sắc vóc, hình hài khác nhau, trình độ văn hóa khác nhau, như vậy anh đâu phải là Tôi, Tôi cũng đâu phải là anh.
Chấp : một hôm anh B đi vắng, có người đem quà biếu lại cho anh B; anh A chấp mình tức là anh B, anh B tức là mình rồi nhận quà biếu cất lấy.
Phá chấp : Anh A suy nghĩ lại, quà biếu này của anh B, thôi đợi anh B về, trao lại cho anh B.
Chấp : anh A đau, anh B chấp rằng : anh A đâu phải là mình , mình đâu phải phải anh A. Anh A đau mặc anh A.
Phá chấp : anh B nghĩ lại: Anh A đau cũng như mình đau, thôi thì giúp đỡ lẫn nhau cho tròn tình đồng đạo, vẹn nghĩa đồng bào.
Ơ cõi nhị nguyên này có Lý có Sự.
Anh A thiên về Lý nhưng không chấp hẵn bên Lý mà bỏ sự. Anh B thiên về Sự nhưng không chấp hẵn bên sự rồi bỏ Lý. Hai anh cùng phá chấp để đi đến Đạo.
