

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
SOUFISME /
Soufisme (Sufism) là kinh sách dạy về Nội giáo(esoterism) của Hồi giáo (Islam) Dưới đây là bài viết khái lược về ...
-
Đến chiều tối 22-12, "ông đồ thời @" Trịnh Tuấn đã thực hiện được hơn 2.200 câu thơ Truyện Kiều ...
-
Mishukova không chỉ nghiên cứu tiếng Việt, văn hóa, lịch sử Việt Nam, mà còn chuyên sâu về kinh tế ...
-
Phụ nữ là con người, mà con người thì đã có sẵn vị thế cao trọng đuợc Đấng Tạo Hóa ...
-
" Quyền pháp không giao riêng cho ai, cho xã hội nào, cho tôn giáo nào ; quyên pháp có ...
-
Trở lại mùa Xuân năm nay, cũng như bao nhiêu mùa Xuân trước, thiên hạ vẫn mừng đón khí Xuân ...
-
Từ năm 1902 đến năm 1919, Ngài Ngô Văn Chiêu đã vài lần đến hầu đàn Tiên tại Thủ Dầu ...
-
CÁC VĂN KIỆN “LUẬT ĐẠO”căn bản áp dụng cho Cơ Quan khi thành lập CQ: ...
-
Các núi linh thiêng của Trung Quốc được chia thành hai nhóm gắn liền chủ yếu với Lão giáo và ...
-
Bài giảng ngày Thánh đản Đức Diêu- Trì Kim- Mẫu (Ngày 17 tháng 7 năm Nhâm Tý, 25-8-1972) của Ngài Cố ...
-
"Đức Thượng Đế đến Khai Minh Đại Đạo đã là một hi hữu, mà vấn đề Hoát khai Đại Đạo ...
-
Trong văn học Trung Quốc từ xưa đã xuất hiện hai nhân vật kỳ bí, hai triết gia đặc biệt: ...
Xuân Mai
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 01/04/2010
Hãy mở rộng trái tim

Học tập lời dạy trên của Đức Cao Triều Phát chúng ta cũng không quên câu truyện ý nhị ngày xưa: Một hôm, khách qua đường gặp một triết gia nổi tiếng người Hy Lạp. Ông ta đứng ở góc đường và cười như nắc nẻ một cách đắc chí. Ai cũng tưởng ông ta là người điên nên không thèm để ý. Sau cùng, có một người đánh bạo đến gần và hỏi: “Vì lý do gì ông cười như vậy?” Ông ta trả lời: “ Ông có thấy cục đá nằm giữa đường kia không? Từ sáng tới giờ không biết bao nhiêu người đã vấp ngã vì hòn đá ấy, và họ bực mình chửi bới. Thế nhưng, không có một ai cúi xuống nhặt hòn đá vứt khỏi lối đi để người khác khỏi bị vấp ngã.”
Chắc chúng ta hiểu ý nghĩa, cử chỉ và lời nói của triết gia Hy Lạp trên đây. Thật vậy, tinh thần phục vụ vượt hẳn trên sự lười biếng và tính ích kỷ, để chỉ tìm hạnh phúc và lợi ích cho tha nhân. Tinh thần phục vụ của tín hữu Cao Đài còn phải đi xa hơn nữa, nó thúc đẩy chúng ta cộng tác với tha nhân để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, một xã hội công bình hơn.
Nhưng để cộng tác với tha nhân, hướng đến sự phục vụ một cộng đồng rộng lớn hơn, chứ không chỉ giới hạn ở sự giúp đỡ một cá nhân thì phải cómột ý chí phụng sự. Ý nguyện đó chỉ có ở những người có tình thương yêu nhân loại rạt rào, sẵn sàng hy sinh cái ta và cái của ta. Tình thương này sẽ không phát triển, lớn mạnh được khi nó không khởi phát được từ sự chia sẻ giúp đỡ một tha nhân nhỏ bé… Tình thương này phát triển bằng cấp số nhân. Tình thương thật sự của nhiều cá nhân phát triển trải rộng ra hợp nhất giúp cho sự quân bình của vũ trụ và sự an toàn của nhân loại.
Làm sao để có nhiều cá nhân phát riển tình thương?
Tình thương phải được truyền đạt. Người truyền đạt phải chịu hy sinh hành đạo. Người hành đạo không phải chỉ nói, chỉ giảng dạy mà phải làm, phải chịu hy sinh, phải xả thân. Nếu có một tình thương yêu thật sự thì có thể thực hiện bất cứ điều gì dù khó khăn hay chông gai cách mấy. Người biết hy sinh cá nhân mình để phục vụ đại đồng nhân loại chúng sinh ngoài một tâm lực mạnh mẽ để thành công còn có vô số tha lực yểm trợ. Tha lực yểm trợ đó là sự chuyển động của cơ trời, là một lực lượng siêu hình đang cộng tác cùng Thượng Đế.
Xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn đó là một thế giới mới, thế giới mới là thế giới của tình thương, của sự đồng tính nhất thể của con người và vũ trụ. Thanh thiếu niên chúng ta hãy mở rộng trái tim để đứng vào sự đồng tính đó.
Xin cho con thắng được sự lười biếng và tích ích kỷ, để con biết mở rộng đôi tay phục vụ. Xin cho con luôn biết mở rộng con tim để cộng tác với mọi người, xây dựng một thế giới an bình và hạnh phúc.
"Không ai có thể bắt kẻ khác làm cho mình hơn hết là mình làm cho kẻ khác. Người thanh thiếu niên hãy tràn ngập hoan lạc trong sự cao thượng. Phương châm duy nhứt cho các em là liên kết tự kiểm và nhận phê trong tinh thần hành động duy tiến."( Đức Cao Triều Phát, Ngọc Minh Đài, 29–12 Bính Ngọ (08–02–1967).
Phải nhìn lại mình để sửa chữa. Tất cả việc đến với ta là để thử thách, để nhìn rõ về con người, để nhìn rõ chân tướng của con người. Có biết có sửa mới có tiến. Không có trải qua, không biết thì không sửa được mình.
Phải trau giồi và sửa mình luôn luôn. Hãy buông bỏ vui buồn hờn giận ghét quá khứ. Nhìn được lỗi lầm của mình sẽ bỏ qua lỗi lầm của người. Mọi việc đều có nguyên nhân, vì có khi lỗi lầm của người là nguyên nhân của lỗi lầm của mình. Buồn vui hờn giận chỉ là để cho những kẻ chưa biết mình là ai.
Ta phải là kẻ luôn luôn tỉnh thức, là kẻ đã ngộ giác, là kẻ đã biết được nguồn cội của mình.
“Mùa Xuân lại đến đây, các em hãy vui vẻ lên, vui để biết rằng mình không là thừa trong tập thể nhân loại. Vui để biết rằng tương lai phải do chính mình sắp đặt. Các bậc đàn anh của các em đã đi qua rồi trên con đường phục vụ cho sự miên viễn của lịch sử, thì hiện trong cơ Đạo ngày nay, những cái ước vọng và hùng khí của thời thanh xuân nhường lại cho tất cả các em. Bất cứ trên cương lãnh nào, các em cũng bắt buộc ý thức cái bổn phận cao cả của người được tiếp nối, của người được giao phó, của người được đặt niềm tin trên viễn đồ thái bình cực lạc.” (Ngọc Minh Đài, 29–12 Bính Ngọ (08–02–1967).
Rèn luyện sửa chữa luôn luôn. Đoàn kết hiệp hòa cùng tập thể. Tu học ngày ngày để đủ sức phục vụ tha nhân. Thật hạnh phúc biết bao khi được làm người tỉnh thức, khi biết rằng mình không là thừa trong tập thể. Vui sướng biết bao khi còn được phụng sự tha nhân, xả thân cho người khác. Hãy góp phần nhỏ bé của mình để đem mùa xuân đến với những mảnh đời bất hạnh, hãy chia sẻ với những người còn khốn khổ hơn chúng ta.
Xin cảm ơn tất cả quý huynh tỷ đã chung tay góp sức để Thanh thiếu niên Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý có được chuyến công quả cuối năm với cả tinh thần, vật chất đến với quý huynh tỷ ở Dưỡng lão đường Quy Thiện, Điện Thờ Phật Mẫu Trường Tây, và các em ở Sóc Bàu Ếch.
[Hình trên: một chyến thăm Dưỡng Lão Đường Qui Thiện Tòa Thánh Tây Ninh của TTN Cơ Quan PTGL]