

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Cuối năm 2014, sau khi hoàn thành sách về “Đức Giáo tông Nguyễn Ngọc Tương” – Giáo tông Hội thánh ...
-
Chùa thường gọi là chùa Keo, tọa lạc ở xã Duy Nhất, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Chùa ban ...
-
Đức Vạn Hạnh Thiền Sư dạy: “(. . .) Luận về trong lãnh vực tu học, nơi đây nói riêng, toàn ...
-
Giáo lý Cao Đài dựa trên căn bản nào ? Giáo lý Cao Đài xây dựng dựa trên hai nguyên ...
-
TÂM LINH TRÊN ĐƯỜNG TIẾN HÓA Những năm cuối của thế kỷ XX có nhiều nhà nghiên cứu đã tiên ...
-
Bà Năm vừa đốt ba cây nhang khấn vái xong thì ông Năm về liền, cho biết rằng ông đang ...
-
Đời sống của Chúa là yêu thương, là gần gũi với những trẻ thơ yếu đuối, những người nghèo hèn, ...
-
Biết tiềm thức còn chôn đủ nghiệp, Khi móng lên mau kịp ngăn phòng; Ma ngoài hiệp với ma trong, Ngơ đi chớ ...
-
Sống Đạo /
Cửa đạo luôn luôn rộng mở, hay nói một cách khác, ngưỡng cửa tôn giáo lúc nào cũng sẵn sàng ...
-
Học Lão Tử Đạo Đức Kinh, ngoài giáo thuyết vô vi, chúng ta vẫn tìm thấy những bài học rất ...
-
Vậy, để hội nhập thế giới trong kỷ nguyên Tam Kỳ Phổ Độ, người Cao Đài phải nhận định, nắm ...
-
THƯỢNG trí NGỌC tâm hãy ráng giồi, TRUNG kiên, LỊCH lãm đạo như đời, NHỰT tăng NGUYỆT tụ tuần nhi tiến, Giáng điển ...
Hội Đồng Tiền Bối Đại Đạo
Xuân bất diệt
THI
Tỉnh giấc mùa Xuân đến với thân,
Bấm tay đếm lại đã bao lần,
Rừng cây thảm cỏ chừ thay đổi
Cũng một chủng loài, cũng sắc dân.
BÀI
Một mùa "Xuân Thiêng Liêng bất diệt".
Xuống cõi trần điểm xuyết non sông,
Cỏ hoa chuốc lục khoe hồng,
Người người góp mặt đẹp lòng cùng Xuân
Giữa cuộc đời hương Xuân ngào ngạt,
Riêng tình chăng mảnh đất Giao Châu,
Non non nước nước một màu,
Ta trông Ải Bắc người sầu Nam Quan.
Trước áng thư mơ màng khói quyện,
Vẳng bên tai những tiếng Giao Thừa,
Vòm trời lấm tấm sao thưa,
Gió xuân chợt thổi tình xưa lạnh lùng.
Đốt trầm hương hầu nung nấu lại,
Nhắc bút thần họa giải đồng tâm,
Ý xuân bình dị thâm trầm,
Muôn loài đều hưởng xuân tâm rạng ngời,
Xuân tâm ấy của Trời ban phát,
Không thời gian truyền đạt mỗi người;
Đời ôi mấy kẻ khóc cười,
Dang tay nắm lấy thuyền từ ái tha,
Phận bé nhỏ đạo nhà nắm giữ,
Vai nặng oằn hai chữ nghĩa nhân,
Có Trời có nước có dân . . .